Cá Nằm Trên Thớt

Chương 57


trướctiếp

A Đại nói tôi không biết bao nhiêu người là đủ, “Các anh có thể cho tôi bao nhiêu?”

“Một hai trăm người thì được,” Một Mắt nói.

Gò má anh góc cạnh sắc bén*, khiến cho một con mắt may mắn tồn tại càng có vẻ đột ngột hung ác.

(*面骨嶙峋凹陷: Mặt cốt đá lởm chởm ao hãm, câu này tui k biết edit sao nữa.)

Anh đảo con ngươi, nhìn Quạ Đen, lại nhìn A Đại, “Tôi nghe nói các cậu còn có hai tù binh, cậu biết lực lượng canh phòng của bọn họ không?”

“Không biết, hai người bị bắt tới không có cái rắm gì, nhưng trước lúc bọn họ tấn công sườn Bắc, có lẽ giảm bớt binh lực ở đầu Tây,” A Đại nói, “Đầu Tây có rất nhiều quan văn, giết bọn họ, cũng có thể làm cho bọn họ loạn trận tuyến*.”

(*阵脚 trận cước: đội ngũ giao chiến, bố trí tác chiến.)

Một Mắt gật đầu, nghĩ một lúc, lại nói, muốn làm liền làm lớn một lần, bằng không để bọn họ một lần ăn một chút như vậy, không căng được bao lâu.

Trái tim A Đại thịch một cái, này là thứ hắn không muốn nghe được nhất.

Kỳ thật có một số việc không chỉ là hắn nhìn thấy, những người khác cũng phải nhìn thấy. Nhưng nếu như không có ai chỉ ra, bản thân càng dễ dàng lừa mình dối người. Mà một khi bị người nói toạc, có những suy nghĩ không thể nào đè lại được.


trướctiếp