Cá Nằm Trên Thớt

Chương 5


trướctiếp

Kỳ thật học viện quân sự của bọn họ chuyển không ít tài nguyên đến nơi này, bốn năm trước anh họ của Từ Ca cũng bị phái tới đây.

Khi đó phía trên còn chưa biết Khổ Sơn khó chơi như vậy, thế cục cũng còn chưa nghiêm túc, cậu vừa lên đại học lấy làm vẻ vang vì anh họ, còn tràn đầy phấn khởi tiễn anh họ đến cổng nhà ga.

Năm đó anh họ cũng bằng độ tuổi cậu lúc này, cậu nói với anh, bản thân là đến nông thôn ăn vài năm khổ, đổi lấy huy hiệu trở về. Tuy rằng hoàn cảnh có chút ác liệt, nhưng đã không còn trận chiến nào, không có nguy hiểm.

Nhưng anh họ đi chưa được bao lâu, trong nhà liền nhận được tin Khổ Sơn ác chiến. Anh họ cũng không trở về, không biết là chết trận, hay là nhiễm một loại bệnh hiểm nghèo nào đó.

Từ Ca nhớ rõ cái đêm nhận được tin, mấy bậc cha chú họp lại với nhau, một người lại một người hút thuốc, bậc mẹ dì thì ở bên cạnh khóc sướt mướt, dùng nước mắt rửa mặt.

Tiếng thở dài nặng nề cùng khóc lóc nỉ non hòa vào nhau giống như một bản nhạc buồn, kéo dài không dứt.

Cho nên trước khi tốt nghiệp Từ Ca nhận được thư chiêu mộ, cũng quyết tâm đến nơi này tìm hiểu đến tột cùng, cha cậu ban đầu là sững sờ, sau đó lại là hút thuốc trắng đêm.

Phản ứng của mẹ thì càng lớn, bà cầm tờ đơn chiêu mộ kia sững sờ một lúc, đột nhiên bắt đầu gào lên. Bà sống chết không cho Từ Ca đi, thế nào cũng phải dẫn Từ Ca đến trường, cứ khăng khăng dắt cha Từ Ca đi đi lại lại đến đội chiêu mộ.

Nhưng mệnh lệnh chính là mệnh lệnh, nói là chiêu mộ, nhưng nếu thật sự từ chối, phía trên nhất định sẽ đến đây năn nỉ ỉ ôi để thuyết phục, vừa đấm vừa xoa vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, cứ phải đưa người trẻ tuổi tiền đồ vô lượng này đi mới từ bỏ ý định.

Cứ giằng co như vậy một năm, cuối cùng người trong nhà không chịu được áp lực, Từ Ca vẫn là ký tên vào đơn chiêu mộ.

Thời đại chiến tranh, thân bất do kỷ*. Rốt cuộc trận chiến còn chưa đánh xong, lựa chọn người có thể làm thật sự có hạn.

(*身不由己: thân không do tự mình làm chủ, tóm lại là ko có tự do được làm theo ý muốn của mình.)


trướctiếp