Cá Nằm Trên Thớt

Chương 44


trướctiếp

Sau khi vào buồng trong, Dì Vịt nói chuyện. Chị nói đó là tù binh bị bắt kia, một người nữa đâu, một người nữa nhốt ở chỗ nào.

A Đại nói ở nhà em, xích sắt, không chạy được.

Dì Vịt hừ một tiếng, lại tìm thuốc ra đốt.

A Đại không dám lên tiếng, yên lặng hút thuốc theo.

Dì Vịt kéo cái ghế ngồi xuống, trầm mặc một lúc lâu, lại nói, cậu cho người ngoài làm khế đệ, vì sao, cậu thích?

A Đại nói không phải, “Khi đó là muốn giết, Gà Rừng chạy tới cầu tình. Anh ấy nói đó là em họ của anh ấy, cầu em tha cho cậu ta một mạng.”

Thả sống thì không có biện pháp giải thích, này ở trong mắt thôn dân chính là thả hổ về rừng. Nhưng còn sống giữ lại làm tù binh cũng không được, tra hỏi không ra thứ gì chính là lãng phí lương thực.

“Vậy cậu bán mặt mũi cho cậu ta làm gì, ai có thể chứng minh người kia thật sự là em họ của cậu ta.”

“Gà Rừng ở với chúng ta khá lâu rồi, chưa từng cầu em giữ lại người nào,” A Đại nói, “Này là lần đầu tiên, em không thể không làm, về sau còn phải dùng Gà Rừng.”

Dì Vịt hừ một tiếng, chị nói cậu còn đỡ một đao a, một đao Cửu thúc của rãnh Nam bổ cậu đâu rồi, cậu cho tôi xem một chút, cậu còn vì gia súc đó bị thương chỗ nào nữa.

A Đại do dự một chút, yên lặng vươn tay, mở bàn tay ra.

Lòng bàn tay chỉ có một vết sẹo nhàn nhạt, trước đó sẹo đã mất, nhưng bởi vì tay phải làm việc, hoạt động quá nhiều lại xé ra, lúc này lại kết một tầng nữa.


trướctiếp