Trí Khương biểu hiện ra rất bình tĩnh, trong lòng lại thật cao hứng,
không khỏi uống nhiều hai ly, có chút vi huân. Lúc này bọn họ lại trêu
ghẹo nhờ Trí Khương giới thiệu mấy người bạn gái cô đều đáp ứng.
Tuy rằng không phải là biểu lộ ngoài mặt, Trí Khương trong lòng vẫn là tự
hàonho nhỏ một cái, bất quá cô gái đẹp kia quan hệ xã hội ánh mắt của
thực sự không để cho nàng thoải mái, trực giác của nữ nhân nói cho nàng
biết cô nữ sinh này hẳn là đối với Dịch Dương có ý tứ. Nàng cũng không
lo lắng quan hệ của bọn họ, nhưng hảo hảo thẩm vấn một phen còn là cần
thiết, Toàn Vũ nói qua, thích hợp mà biểu lộ ra ghen tâm tình là rất cần thiết.
Vào tiệc Trí Khương chơi vài vòng trò chơi, uống mấy cốc
rồi dần không tỉnh táo nổi nữa. Dịch Dương nhìn thấy cô đờ đẫn, mắt nửa
khép không thể uống được nữa thì kéo Dực Phàm, đem cô lên phòng nghỉ
trêи lầu, để bảo bối nghỉ ngơi một chút rồi tan tiệc cùng về.Trí Khương
Dực Phàm nâng Trí Khương đang loạng choạng lên, cô ngại ngùng cáo lui với
mọi người, đem trọng lượng cả nửa người dựa vào Dực Phàm, ra khỏi phòng.
Ra khỏi phòng, cô trái lại có tí tỉnh táo. Có lẽ do tác dụng của cồn, cô
nghĩ mình có thể to gan trêu chọc con người lạnh như băng trước mắt này, nếu là bình thường thì làm sao dám. Lúc lên cầu thang cô cũng không
thành thật, thổi khí bên tai anh, tay duỗi vào trong áo khoác vuốt ve bộ пɡựᴄ rắn chắc của anh.
Dực Phàm nắm lấy cổ tay
cô, hung tợn nói vào tao: “Cục cưng, em cứ đợi đấy!” Trí Khương cười
khúc khích, không để ý đến anh, động tác cũng không chịu ngừng lại. Dực
Phàm không chịu nổi khiêu khích, bế cô lên nhanh chóng đi vào phòng
trong. Nữ yêu này lại bắt đầu ɭϊếʍ tai với cổ anh, nếu không có khả năng có người đi qua thì anh thật muốn ấn cô lên tường đưa đẩy một hồi.
Dực Phàm thở gấp gáp đóng cửa phòng, thả cô gái nhỏ phóng đãng lên giường,
nhanh chóng cởi phăng áo ngoài, tiếp theo liền muốn đẩy ngã cô. Không
ngờ cô mượn rượu làm càn, không để anh thực hiện được ý định, hai người
tranh qua tranh lại trêи giường một hồi, cuối cùng kết thục bằng Dực
Phàm nằm thẳng, Trí Khương giạng chân nằm trêи người anh.
Trí Khương
đạt được mục đích thì vui như nữ vương mà nhìn xuống anh. Dực Phàm cũng
chẳng thèm tranh, cô thích thế nào thì cứ thế đó. Nam nữ trêи dưới đảo
ngược khiến cô thấy rất mới lạ, cô học động tác của anh trước kia, cúi
người xuống, chống tại hai bên đầu Dực Phàm, chu môi hôn một cái, nhưng
lưỡi lại không tiến vào, mỗi lần hôn rồi lại rời ra xa. Cô cười khúc
khích lặp lại vài lần, chỉ có không thỏa mãn cho anh.Trí Khương
Dực
Phàm giả vờ muốn kéo sau cổ cô xuống, kéo cô tới phạm vi mình có thể
ngẩng lên, nhưng cô gái nhỏ lại không ngoan, nhất định muốn anh nghe
lời, muốn tiếp tục nắm quyền chủ động. Dực Phàm không lay chuyển được
cô, chỉ có thể để cô cởi bỏ cúc áo cua mình, để cô ɭϊếʍ ʍút̼ núm иɦũ ɦσα của mình. Dực Phàm chưa từng được đối đãi thế này, hít mạnh vào một
hơi, gian nan nuốt nước bọt, khẽ vuốt mái tóc của cô. Không ngoài ý muốn chút nào, nam căn đã phồng lên thật lớn.