Trí Khương

Chương 1: Văn án


trướctiếp

Ngọn đèn cam tỏa ra ánh sáng mờ ảo trong phòng, chiếu lên chiếc giường lớn màu lam đang lay động kịch liệt, rèm cửa đỏ sậm phơ phất ngang phòng, cùng tiếng đàn bà thở gấp và tiếng đàn ông gầm gừ, kϊƈɦ thích nhục cảm con người ta.

Cô gái trêи giường hơi nghiêng đầu, khiến mái tóc uốn dài đến eo như hải tảo của cô quấn lấy người đàn ông, sắc mặt cô ửng hồng, ánh mắt mê ly, cái miệng nhỏ anh gấp gáp thở ra hơi thở mê loạn. Vừa qua kϊƈɦ thích ái ân thật dài, tiếng rêи rỉ của cô chỉ còn mong manh như con mèo nhỏ gọi bạn tình: “A…ưm…a…” Cho dù là thế, người đàn ông đang thúc mạnh liên tục trêи người cô vẫn không chịu đựng nổi, bảo bối của anh dù biểu hiện thế nào, trong mắt anh đều là tuyệt nhất.

Anh cảm thấy thủy huyệt của cô càng lúc càng thít chặt, như có hàng nghìn vạn cái miệng nhỏ đang hút vào bộ vị mẫn cảm nhất của anh, một chút lại một chút, có vẻ thực dịu dàng nhưng lực sát thương cực mạnh, anh dù đã phát tiết một lần nhưng vẫn cảm thấy muốn bắn lần nữa, nhưng lại không muốn giao tinh hoa ra sớm như vậy, anh còn muốn xem thêm bộ dạng mê loạn của bảo bối nhỏ.

Thế là anh chậm lại nhịp đẩy, chậm rãi chuyển mình, lấy một loại tốc độ hồn điên phách đảo xoay trong thủy huyệt của cô, khiến cô bất mãn trong thế giới kɧօáϊ lạc, cô mở đôi mắt đong nước ra, dẩu môi: “Phàm… Đừng, anh đừng thế… Em khó chịu mà… A, anh cho em đi…~”

Người đàn ông nhẹ giọng cười, an ủi nói: “Bảo bối, nhẫn nhịn chút, anh đang giúp em mà, cam đoan so với hiện giờ còn thích hơn!” Nói xong, anh còn thật sự thăm dò từng chỗ một trong tiểu huyệt của cô, thúc vào mạnh mẽ ban đầu trở thành dày vò tinh tế, côn thịt chỉ có tiến vào không rút ra, xoay tròn trong tiểu huyệt. Đột nhiên, anh ấn một chỗ trong trí nhớ, đến nơi thoáng có chút thịt hơi cương lại, người dưới thân “A…” một tiếng ngẩng cao đầu, nâng thân mình lên, động huyệt càng thêm thít chặt vào nơi mẫn cảm của anh, miệng anh hơi nhếch, xem ra tìm đúng chỗ rồi.

Thế là, hai tay anh nắm chặt bộ пɡựᴄ cô, chuyên tâm chơi đùa cặp nhũ trong tay, cảnh này khiến cô ban đầu hữu khí vô lực cũng trở nên kϊƈɦ động hẳn lên, hiểu rằng cái tên “đáng ghét” này muốn làm bậy. Tuy rằng biết ý đồ của anh, nhưng mỗi lần thế này kɧօáϊ cảm lại nhiều không tả xiết.

“A…Phàm, anh đáng ghét… Đừng… Ừm… Em chịu không nổi… Ưm, không được.”

“Bảo bối ngoan, chỉ cần hưởng thụ là được rồi.”Trí Khương

Tiểu huyệt cô gái gắt gao riết lấy côn thịt người đàn ông, nơi đó chỗ hạ thân còn chảy ra dòng mật dịch trong suốt, yêu dịch đã dây ra đầy người họ, chậm rãi thấm xuống thành màu lam sẫn trêи giường, không khí căng đầy hơi thở ɖâʍ loạn ái muội của bọn họ. Cô gái cảm thấy ý thứ của mình toàn bộ đều dồn xuống nơi dưới thân kia, cảm giác đó thật là kϊƈɦ thích, khi đỉnh mượt mà của người đàn ông ma sát vào, toàn bộ huyệt đều tê rần run rẩy, khiến cô nhũn cả người. Mà khi người đàn ông lui khỏi, cô lại khẩn trương chờ lần thứ hai đâm tới, huyệt khẩu không ngừng co rút của cô giữ lấy thứ cường tráng của anh đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể chính mình.

“A…Ừm… Phàm, thật thoải mái… Thoải mái quá… Ừm, lại nữa đi.”

“Cô bé nóng vội, thoải mái đến thế sao? Chúng ta nhanh hơn nữa được không?”


trướctiếp