Kết Hôn Thỏa Thuận, Tham Gia Là Được

Chương 1: Em làm vợ anh nhé


trướctiếp

Nền tảng Bình Tâm TV, trong phòng livestream của Phó Vãn.

[Ê ổng lại cho fans leo cây hở?]

[Có thấy chỗ xin nghỉ phép to đùng kia không, bị mù hay gì vậy má?]

[Ổng đi kiếm cơm rồi. Game mobile nào đó có hoạt động offline á, ban tổ chức mời ổng tham gia.]

[Đây là phòng livestream của ai vậy? Không livestream mà độ phổ biến cũng cao như thế, hack đấy à?]

[Người đâu, vả nát cái mỏ của lầu trên cho bổn cung. Ăn vô nhai, nói vô nghĩ.]

[Streamer là trai thẳng khờ khạo, tuổi tâm hồn dưới 5 tuổi. Cậu ấy từng có một hành động vô cùng vĩ đại ấy là chơi game với gái mà tánh cọc quá, làm con gái nhà người ta òa khóc luôn. Chơi game cùi bắp, tính tình hung dữ, được cái là rất xinh zai.]

[Ổng không cùi bắp đâu... Hí hí, nhưng mà phải công nhận là ổng đẹp thiệt, nếu tui là con gái thì tui cũng rung động.]

[Không cùi bắp, do streamer đen đủi quá thôi. Ổng chơi PUBG, đi đến đâu là trang bị ở chỗ đó đã bị vơ vét sạch từ trước đến đấy. Ổng chơi rút thăm thì từ trước đến nay toàn rút tới tấm cuối cùng mới ra hàng SSR.]

[Ui? Mấy bồ đã thấy chưa, hình như hoạt động offline kia xảy ra sự cố!]

Khi Tề Diệp nhận được điện thoại là lúc anh mới kết thúc một buổi họp qua mạng của Hân Tự.

"Bảo em ấy đừng nhúc nhích, tôi sẽ đến ngay." Sau khi dặn dò xong xuôi, Tề Diệp lái xe tới nơi tổ chức hoạt động. Trên đường đi, nhân viên đã nói rõ tình hình khi đó với anh.

Hoạt động offline của game mobile này mời toàn KOL¹ với streamer không hot lắm, ban tổ chức không chú trọng việc bảo vệ nên mới để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

[1] KOL (Key Opinion Leader): từ gốc là 网红, dùng để chỉ những người nổi tiếng có sức ảnh hưởng trên mạng.

Lúc Phó Vãn bình luận về game này xong, cậu vừa xuống sân khấu thì có một fan nam lao tới muốn ôm cậu tỏ tình.

Dựa theo lời của nhân viên thì Phó Vãn chỉ bị thương nhẹ.

Trái tim Tề Diệp như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, anh đạp chân ga, tốc độ của xe suýt soát tốc độ cho phép.

Mấy bữa nay anh chẳng biết phải đối mặt với Phó Vãn thế nào nên đành không để ý đến cậu, kệ cậu tự do bay nhảy. Anh vốn định cho bản thân mấy ngày để bình tĩnh lại, nào ngờ Phó Vãn lại xảy ra chuyện.

Về lý do Tề Diệp cố ý tránh mặt Phó Vãn thì phải quay ngược lại một tuần trước.

Bữa đó, Phó Vãn đến trường tìm tài liệu để viết đồ án tốt nghiệp. Đúng hôm khối khí lạnh tràn về kéo theo một cơn mưa lớn, mưa rơi xối xả, khắp nơi sũng nước.

Anh lái xe đi đón Phó Vãn, cậu ngồi trên ghế phó lái cầm khăn bông lau tóc.

Bọt nước bé xíu đọng trên mi mắt ướt nhẹp của Phó Vãn, đôi mắt nai con ngây ngô xinh đẹp bị hơi ẩm mỏng manh bao phủ. Nước mưa xuôi theo quai hàm, chảy xuống chiếc cằm tinh xảo, sạch sẽ. Áo sơ mi trắng nửa trong suốt dính lên cơ thể, cổ áo bị tay chân vụng về của cậu làm tuột hai chiếc cúc, điểm hồng nhạt nào đó thấp thoáng sâu trong cổ áo.

"Mưa nhỏ thế này, anh không đến đón em cũng được mà." Phó Vãn bảo, "Anh em của anh cứng cỏi lắm, sợ gì mưa đâu."

Người anh em họ Phó có cứng hay không thì Tề Diệp không biết, anh chỉ biết ngay khi ấy, cậu em của anh cứng mất rồi.

Cứng vì người con trai ở bên mình từ nhỏ đến lớn là một việc khiến anh rất xấu hổ.

Anh không biết mình bị làm sao, nguyên một tuần nay anh không dám đối mặt với Phó Vãn.

Sự cố tối nay không thể coi là chuyện nhỏ.

Tề Diệp cảm thấy có khi Phó Vãn đã bị dọa khiếp vía mất rồi.

-

Ở phía sau sân khấu của buổi hoạt động offline game mobile nào đó, Phó Vãn ngồi trên sofa chơi game, tóc mái đen mềm rủ xuống trán, người bên phía ban tổ chức đang rối rít xin lỗi cậu.

"Không sao." Phó Vãn phất tay, "Vết thương nhỏ xíu này đối với con sói hung mãnh như tui chả là gì hết."

Mới giả ngầu được một nửa, cậu đã bị ai đó đứng sau lưng cốc đầu một cái.

Phó Vãn kêu au một tiếng, cậu ngửa đầu lên, vừa thấy Tề Diệp, hai mắt của cậu đã sáng rực.

"Anh ơi!" Phó Vãn đặt điện thoại xuống, "Anh tới rồi!"

Sau đó nhân viên trừng mắt nhìn toàn bộ quá trình con sói hung mãnh biến thành bé mèo yếu ớt.

"... Đau quá anh ơi." Phó Vãn nắm lấy tay áo Tề Diệp, cậu phụng phịu kể lể, "Có người bắt nạt em."

Nhân viên nhìn chằm chằm logo trên khóa xe ô tô trong tay Tề Diệp, lại nhìn trang phục anh mặc trên người, cộng thêm khí chất lạnh lùng kiêu ngạo của anh. Biết rằng người này không thể đụng nên nhân viên đành thuật lại sự việc fan bất ngờ lao đến tỏ tình cho Tề Diệp nghe.

"Khi ấy, khán giả nam kia..."

Phó Vãn giận lắm, cậu tự kể tiếp luôn: "Em đang xuống sân khấu, hắn ta ngang nhiên gây hấn với em. Hắn còn cầm hình chụp của em nữa, có khi là anti fan muốn báo thù đấy."

Tề Diệp: "...?"

Nhân viên: "..."

Cái mẹ gì mà ngang nhiên gây hấn với cả anti fan báo thù vậy?!


trướctiếp