Trò Chơi Đang Load

Chương 74: Chỉ cậu mới có thể tiến vào


trướctiếp

Tạ Tịch hoàn toàn không cười được nữa.

Quả nhiên, đồng chí Giang Tà ngay cả cười giả dối cũng không xứng được nhận.

Biểu cảm trên mặt Tạ Tịch không chút thay đổi: “Xin anh Giang đừng nói đùa.”

Dùng kính xưng, thầm nghiến răng nghiến lợi.

Giang Tà nhìn cậu, yếu ớt nói: “Cậu cảm thấy tôi đang nói đùa sao?”

Tạ Tịch: “…”

Giang Tà bảo: “Lúc trước tôi từng nói chúng ta rất có duyên, đó không phải nói suông đâu, độ phù hợp của hai ta thực sự rất cao.”

Tạ Tịch hoàn toàn chẳng có cảm giác đó tẹo nào, thậm chí còn muốn móc ba chữ “độ phù hợp” ra cơ.

Giang Tà không thể không kéo đề tài ra xa hơn chút, y bảo: “Mấy năm gần đây tình huống của Trung Ương không lạc quan lắm, đang phải đối mặt với kỳ Hoàng Hôn.”

Y nói đến chính sự, còn là điều Tạ Tịch không biết, rất nhanh đã lôi kéo sự chú ý của bạn nhỏ đi.

Tạ Tịch hỏi lại: “Kỳ Hoàng Hôn?”

Giang Tà đáp: “Vào thời kỳ này người thiết kế của Trung Ương rất thiếu thốn, Chuẩn Thế giới mới không thể sinh ra, vòng tuần hoàn sẽ xảy ra vấn đề.”

Tạ Tịch hỏi: “Vì sao lại thiếu người thiết kế?”

Hiểu rõ nguyên lý của Trung Ương xong, bạn có thể biết được rằng người thiết kế là một phần cực kỳ quan trọng trong vòng tuần hoàn đó.

Không có bọn họ thiết kế ra Chuẩn Thế giới mới, người thu thập, nhà thám hiểm và người ghi chép không thể đi thông quan, cuối cùng dĩ nhiên sẽ không có thế giới độc lập mới sinh ra.

Mà không có thế giới mới đồng nghĩa với việc không có người chơi mới, cứ thế hao hụt dần, kết cục ra sao có thể tưởng tượng được.

Giang Tà đáp: “Không rõ nguyên nhân là gì, nhưng lượng người chơi có thể trở thành người thiết kế giảm dần qua từng năm và có người thiết kế lại đang biến mất.”

Chuyện này giống như vấn đề dân số điển hình vậy, người già qua đời nhưng số trẻ em mới sinh lại càng ngày càng ít, cuối cùng dân số gốc sẽ bị thu hẹp đáng kể.

Lúc Giang Tà nói có người thiết kế biến mất Tạ Tịch không nghĩ quá nhiều, cậu tưởng là tử vong bình thường thôi, mặc dù tiến vào Trung Ương nhưng sinh mệnh cũng có tuổi thọ, đâu có chuyện sống mãi được.

Tạ Tịch lại hỏi: “Vì sao người chơi có thể trở thành người thiết kế lại càng ngày càng ít?”

Giang Tà chậm rãi nói: “Muốn trở thành người thiết kế phải cần thiên phú.”

Tạ Tịch chờ tiếp đoạn sau.

Ai ngờ y lại nói: “Ta không có thiên phú, miễn cưỡng trở thành người thiết kế cũng do gặp may cả.”

Lời này mà truyền ra, phỏng chừng toàn bộ người chơi Trung Ương sẽ cười đến rụng răng.

Trời ạ, đây rốt cuộc là trò đùa thế kỷ gì, X thần không có thiên phú? Vậy khắp Trung Ương còn ai có thiên phú nữa?

Phóng tầm mắt nhìn khắp Trung Ương, các tổ chức lớn ai mà không móc tim móc phổi muốn mời X thần gia nhập hội của mình.

Người cầm lái con thuyền Vân Các còn tuyên bố hùng hồn thế này: Chỉ cần X thần gia nhập Vân Các, hắn lập tức nhường lại vị trí.

Bây giờ Giang Tà nói mình không có thiên phú là muốn vả sưng mặt bao nhiêu người đây?

Tạ Tịch cũng biết đến “thanh danh hiển hách” của X thần, cậu nói: “Anh thiết kế ra nhiều thế giới như vậy mà, cấp bậc còn rất cao nữa, sao lại không có thiên phú được?”

Mặc dù hai thế giới trước đều để lại bóng ma tâm lý cực sâu cho cậu, nhưng nếu không phải do hồn ý làm bậy, kỳ thực chúng đều rất hoàn chỉnh.

Giang Tà đáp: “Nếu không thả hồn ý vào trong đó, tôi căn bản không thiết kế ra được Chuẩn Thế giới.”

Mắt Tạ Tịch hơi mở lớn: “Chẳng nhẽ hồn ý không phải là điều kiện cần thiết à?”

Dáng vẻ này của cậu rất đáng yêu, Giang Tà cười nói: “Không phải ai cũng tách được hồn ý.”

Tạ Tịch: À, ra là sở trường của biến thái.

Giang Tà kiên nhẫn giải thích: “Mỗi người thiết kế đều có một cách làm khác nhau, tôi chỉ biết tách hồn ý ra rồi để bọn họ đi xây dựng Chuẩn Thế giới.”

Giống như nặn đồ chơi vậy, cách nặn khác nhau sẽ cho ra những thành phẩm khác nhau. Tạ Tịch gần như có thể hiểu được, cậu nói: “Đó cũng là một loại thiên phú.”

Giang Tà lắc đầu bảo: “Không phải, hành động cưỡng chế để thiết kế ra Chuẩn Thế giới có hạn chế vô cùng lớn.”

Tạ Tịch mơ hồ cảm thấy phía trước có bẫy giăng sẵn chờ cậu, nhưng vẫn lên tiếng hỏi: “Là sao?”

Giang Tà đáp: “Chỉ có người được hồn ý của tôi cho phép mới tiến vào được Chuẩn Thế giới.”

Tạ Tịch: “!”


trướctiếp