Trò Chơi Đang Load

Chương 66: Tạ Tịch: "!!!!!!"


trướctiếp

Trò chơi: Atlantis thất lạc

Chương 66: Tạ Tịch: "!!!!!!"

—-— ♥• •♥ ——-

Lão Ngũ và lão Lục đều sửng sốt, hoàn toàn không ngờ tới Đại hoàng tử thế mà...

Lão Ngũ vẫn còn chưa tin: "Anh cả từng gặp Seyin rồi à, hai người..."

Đại hoàng tử nhíu chặt lông mày nói: "Tạm thời ta cũng không giải thích rõ ràng được, nhưng nếu hai đứa không tìm thấy người thứ ba thì ta có thể thử một chút."

Lục hoàng tử tựa bên thành giường, như có điều suy nghĩ.

Quốc sư nước Hải Khâu chẳng có tí tôn nghiêm của một quốc sư nào cả, ông ta khẽ nói: "Nếu, nếu như không được, trận, trận pháp sẽ không phát động."

Tạ Tịch thật muốn nhảy ra ngoài bóp chết ông ta: Ông bớt tranh cãi sẽ chết à!

Đại hoàng tử nói: "Cho nên cứ thử đi, nếu thực sự không được hai đứa lại đi tìm người khác."

Y muốn biết Seyin này có phải là Seyin trong giấc mơ của y hay không, nếu phải, y có thể hồi sinh em ấy; nếu không phải, y cũng có thể hết hy vọng.

Loại chuyện như kiếp trước kiếp này sao thực sự tồn tại được chứ.

Vẻ mặt Đại hoàng tử ảm đạm.

Tạ Tịch thầm nói một câu không xong, quả nhiên, thanh tiến độ hoàn thành màu xanh lục biến trở lại màu đen, tiến độ đầy thụt còn 16.61%.

Mặc dù không có thuật đọc tâm nhưng Tạ Tịch có thể đoán được Đại hoàng tử đang nghĩ gì.

Chắc là y hoài nghi tính chân thực của giấc mộng, đang hoài nghi Seyin có thực sự tồn tại hay không!

Bởi vì sự hoài nghi này nên tiến độ mới có thể tụt, giống như Nhị hoàng tử vậy.

Quả nhiên dùng giấc mơ để tăng tiến độ không hề ổn định!

Làm sao bây giờ...

Nếu Seyin không sống lại, tiến độ của Đại hoàng tử phải làm như thế nào?

Còn nếu Seyin sống lại, tiến độ đã khóa của lão Ngũ và lão Lục có tụt nữa hay không?

Còn lão Nhị, lão Tam và lão Tứ nữa chứ, tiến độ của bọn họ kém xíu nữa là đầy rồi!

Tạ Tịch nhìn chằm chằm thanh tiến độ, giống như kiến bò trên chảo nóng, hoảng được không được.

Hai tiến độ đầy màu xanh lục, tiến độ màu đen 16.61%, Nhị hoàng tử 16.62%, Tam hoàng tử 16.63%, Tứ hoàng tử 16.64%...

Thoạt nhìn thì sắp qua cửa rồi, máu Boss cuối gần như đã về 0, nhưng mình lại hết mana, không dùng được kỹ năng nào nên chỉ có thể điên cuồng chạy – trốn – né, kiếm vị trí thuận lợi để tránh sát thương. Cảm giác thật thất bại!

Càng chết nữa là, Boss cuối này khả năng còn có hai mạng... 99% công sức của cậu sẽ đổ sông đổ bể...

Tạ Tịch đau đầu nhức óc, cậu tóm con mèo nhỏ lại, vò nó một trận.

Mèo nhỏ còn rất hưởng thụ, híp mắt để cho ba nó xoa bóp.

Bên kia cũng đã đưa ra quyết định, Lục hoàng tử khẽ nói: "Nếu anh cả đã nói như vậy thì chúng ta cứ thử xem."

Không biết có phải là ảo giác của Tạ Tịch hay không mà cậu luôn cảm thấy giọng điệu của lão Lục rất quái lạ, nhất là lúc gọi Đại hoàng tử... hơi có mùi nghiến răng nghiến lợi.

Seyin còn chưa sống lại mà đám anh em đã muốn bất hòa, nếu như sống lại thật...

Tạ Tịch thật! Sự! Đau! Đầu!

Lão Lục đã nói như vậy rồi, lão Ngũ cũng mặt không cảm xúc đáp: "Được."

Tâm tình bọn họ có phức tạp bao nhiêu thì cũng không thể nói nhiều làm lãng phí thời gian nữa.

Nếu chuyện thành công, người bọn họ yêu sẽ trở về, đồng thời có thêm một kẻ địch mạnh; nếu không thành công, anh cả vẫn là anh cả của bọn họ, nhưng người yêu thì phải làm sao đây?

Tạ Tịch cũng cảm thấy phức tạp, rốt cuộc Seyin có nên sống lại hay không và tên quốc sư kia có thể làm đến mức nào?

Như thể muốn xóa sổ đi tâm lý may mắn của cậu...

Đại hoàng tử hỏi quốc sư: "Sau khi trận pháp khởi động thành công, phục sinh có thất bại không?"

Quốc sư đáp: "Không, không có khả năng thất bại. Cả, cả đời tôi chỉ có thể phục sinh hai người, đây, đây là lần thứ hai."

Ánh mắt Lục hoàng tử liếc lại đây, không biết quốc sư đã phải trải qua chuyện gì, chỉ thấy ông ta sợ mất mật, run rẩy như cái sàng. "Nhất định sẽ thành công, trừ phi cậu ta không chết!"

Tạ Tịch: "..." Đậu xanh rau má cả nhà ông!

Lần này xong rồi, tuyệt đối không thể để lão Ngũ và lão Lục biết cậu không chết.

Nếu họ biết thì tiến độ đầy màu xanh còn đâu chứ, trong chốc lát sẽ tụt về 0, cậu còn muốn rời khỏi thế giới này không đây?

Nhìn kết cục của quốc sư nước Hải Khâu đi! Bạn nhỏ Lục bây giờ đã không còn là nhóc đáng thương lúc trước rồi!

Lục hoàng tử nói: "Vậy thì bắt đầu đi."

Đại hoàng tử nhìn anh ta hỏi: "Thân thể của em chịu được không?"

Lão Lục uống thuốc, toàn thân không còn chút sức lực nào, mùi vị này Tạ Tịch đã từng trải nghiệm, thực ra cũng không khó chịu lắm, cần có một nghị lực to lớn để điều khiển cơ thể nghe theo ý mình.

Lục hoàng tử hít vào một hơi, từ trên giường bước xuống: "Không thể kéo dài thời gian thêm nữa."

Anh ta không nói rõ ràng nhưng những người ở đây đều hiểu, lỡ như Đại hoàng tử thất bại, anh ta và lão Ngũ phải nhanh chóng đi kiếm người thứ ba.

Dù sao chỉ có thời hạn 15 ngày, quá thời gian là không cứu vãn được nữa.

Tạ Tịch ôm mèo nhỏ, sắp cắn nát răng hàm đến nơi rồi!

Đoàn người đi đến chỗ ở của Seyin, Tạ Tịch lập tức đuổi theo, lặng lẽ núp ở góc tường nghe ngóng.

Cậu không dám áp sát quá, chỉ có thể thả Bánh Bao Xá Xíu ra để nó tường thuật trực tiếp.

Bánh Bao Xá Xíu nói: "Bắt đầu lấy máu!"


trướctiếp