Trò Chơi Đang Load

Chương 55: Anh giai à, tư tưởng này của anh có hơi nguy hiểm


trướctiếp

Tạ Tịch phát hiện trong phòng cũng chỉ có cậu và Tam hoàng tử, cho nên lão Tam muốn ly hôn với cậu hả?

Nhưng vấn đề ở đây là, bọn họ kết hôn lúc nào!

Trong mơ hay ngoài hiện thực bọn họ còn chưa từng tổ chức đám cưới, đừng nói là lão Tam, ngay cả với lão Ngũ cũng chỉ đến giai đoạn bái đường, sau cùng không phải vẫn dừng lại đấy sao? Tại sao trong giấc mơ của Nhị hoàng tử cậu lại thành một người đàn ông đã kết hôn thế này?

Nhị hoàng tử quả nhiên không bình thường, những hoàng tử khác đều muốn kết hôn với Tạ Tịch, vị này trực tiếp mơ cậu thành chồng người khác luôn.

Không nên gọi anh là lão Nhị, mà phải gọi là kẻ thứ ba!

Tạ Tịch hoàn toàn xác định cậu không vào sai cảnh mơ, chưa đề cập tới bảng thông tin, chỉ riêng Tam hoàng tử xốc nổi trong cả hành động lẫn lời nói này đã nói rõ nên rất nhiều vấn đề.

"Cậu suốt ngày chỉ biết lải nhải, tôi mua xe thì thế nào? Tôi mua máy bay thì sao? Tôi cá độ bóng đá thì có vấn đề gì hả? Tôi xài tiền của cậu chắc?"

Tạ Tịch không phản bác được, lão Tam nói rất có lý, gã ta không xài tiền của cậu thật.

"Đã kết hôn với tôi rồi mà còn tính toán chi li như thế, dạy thế nào cũng không xong! Tiền trong nhà tiêu hết rồi hả? Cho cậu mười đôi tay có tiêu mười đời cũng không hết!"

Tạ Tịch cân nhắc một chút, thuận theo logic của giấc mơ nói: "Em vì muốn tốt cho anh..."

Nước đi này của cậu quả nhiên đúng, Tam hoàng tử càng nổi nóng: "Cậu thì biết cái gì, hết khấu trừ rồi lục soát cũng không ngại mất mặt, cậu có vì tốt cho tôi cũng đừng quản chuyện tôi tiêu tiền!"

Tạ Tịch thầm trợn trắng mắt: Khúc mắc của anh không nhỏ nha lão Nhị, bị em trai mắng nhiều lần nên lời thoại cũng thuộc hết rồi đúng không?

Tạ Tịch buồn bực không lên tiếng, Tam hoàng tử còn có thể lôi ra chọc ngoáy: "Cũng biết buồn bực hả, tôi kết hôn với cậu chẳng bằng tìm khúc gỗ!"

Tạ Tịch: "..." Thứ anh nên tìm không phải khúc gỗ mà là chày gỗ!

Tam hoàng tử cáu kỉnh một hồi, rốt cuộc lượn lại vấn đề đầu tiên: "Ly hôn đi, hai ta không thể nào sống chung được!"

Tạ Tịch không dám chắc cậu có phải ly hôn hay không...

Chớp mắt sau đó, khung cảnh xoay chuyển, cậu và Tam hoàng tử đã ngồi ở trong một phòng họp, trước mặt đặt thỏa thuận ly hôn, bên cạnh có luật sư.

Ồ, xem ra có muốn hay không cũng phải ly hôn.

Tam hoàng tử hung ác nói: "Cậu không phải rất tiết kiệm sao, không phải cậu chê tiền của tôi bẩn hay sao, vậy thì cẩn thận cầm đống đồng nát của cậu rồi cút đi!"

Thỏa thuận ly hôn ghi vô cùng đơn giản và thô bạo, một hàng chữ chiếm hết cả trang A4 – Toàn bộ đều là tài sản trước hôn nhân của Gall.

Mặc dù biết là mơ nhưng cũng qua loa quá, lão Nhị à anh rõ ràng là đại thần tài chính của đế quốc đấy, viết một thỏa thuận ly hôn nghiêm chỉnh khó thế hả!

Tam hoàng tử ném bút máy lên người cậu: "Ký đi!"

Khóe miệng Tạ Tịch giật giật, cầm lấy bút máy ký tên mình.

Khung cảnh lại xoay chuyển, Tạ Tịch phát hiện cậu đang thê thảm đứng dưới con mưa rào tầm tã.

Nhìn bộ dạng này, cậu và lão Tam đã ly hôn thành công đúng không? Ừm, hay nên nói là cậu bị lão Tam đá ra khỏi nhà mà không được phân chia tí tài sản nào?

Ở trong mắt Nhị hoàng tử, kết cục của cậu và lão Tam sẽ như thế hả?

Tạ Tịch thật muốn cảm ơn gã, cậu chưa từng hẹn hò, cũng chưa từng cưới ai, thế mà lại được trải nghiệm mùi vị ly hôn.

Hiểu biết của những hoàng tử này đối với đất liền rõ ràng đều thiếu tính thực tiễn, người đáy biển thân thuộc với nước nhất nên căn bản không hiểu được cảm giác đứng dưới mưa là như thế nào.

Trong sách nói khi gặp mưa người đất liền sẽ bật ô, người đáy biển đều sửng sốt.

"Tại sao phải bật ô, nước xối lên người không phải là khoảng thời gian hưởng thụ nhất sao?"

"Thấy bảo là cho lãng mạn."

"Trời mưa bật ô che rất lãng mạn hả?"

"Ừa, rất lãng mạn, nhất là khi trời đổ mưa, con trai bật ô che cho con gái được coi là một trong những khung cảnh lãng mạn nhất."

"Người đất liền thật kỳ quái."

Tạ Tịch – người đất liền – càng cảm thấy bọn họ kỳ quái hơn!

Hiểu biết về đất liền của Nhị hoàng tử sâu hơn Tam hoàng tử một chút, từ cấu tạo căn nhà trước đó liền nhìn ra, nhưng đối với loại hiện tượng như mưa này, một người đáy biển như gã vẫn không cách nào trải nghiệm được.


trướctiếp