Trò Chơi Đang Load

Chương 28: Nhiệm vụ mới


trướctiếp

Nhiệm vụ mới

Chương 028: "Duyên phận" tới ngăn không được.

tro-choi-dang-load-28-0

Tạ Tịch quả thực muốn móc bốn chữ 'Người thiết kế X' này ra!

Thật chướng mắt!

Tại sao lại là trò chơi của y? Vận may "tốt" kiểu này, chỗ nào khoái thì cút sang bên đó đi!

Tạ Tịch tức giận đến ứa gan, lập tức đóng giao diện lại, không muốn nhìn thêm chút nào cả.

Làm sao bây giờ? Cậu chỉ là một người thu thập sơ cấp, chỉ đợi ở Trung Ương tối đa được hai ngày, rất nhanh sẽ phải tiến vào Chuẩn Thế giới kế tiếp, vậy mà thứ cậu trăm cay nghìn đắng kiếm được vẫn là Atlantis thất lạc.

Phải đi Chuẩn Thế giới này sao?

Tạ Tịch bình tĩnh lại, tính chờ một chút. Ngộ nhỡ lại có nhiệm vụ tập kết thì sao? Cậu không tin hai lần còn đá không được nó!

Bên này cậu khó chịu, bên kia Giang Tà lập tức hứng một cơn mưa -1 -1 -1 -1 đỏ chói...

Khụ, xem ra em ấy đang xoát nhiệm vụ mới.

Giang Tà rất rõ ràng, Tạ Tịch nhất định sẽ tìm được Chuẩn Thế giới y thiết kế, dù sao độ phù hợp cao như vậy mà.

Y yên lặng thu lại "móng vuốt" muốn gửi tin nhắn cho Tiểu Tường Vi – Em ấy đang nổi nóng, tạm thời chớ chọc vào.

Tạ Tịch mãi mới dằn được cơn tức, cậu đi chỉnh lý lại tài sản đang có một chút.

Qua cửa "Tình yêu bên trái hay là bên phải" được thưởng 100.000 ngân tệ, mua một sấp Định Thân Phù mất 10.000, mua Kính Tìm Kiếm mất 30.000, đồng phục đặc chế và ngôn ngữ thông dụng chỉ tốn 90 ngân tệ, có điều cường hóa đồng phục hết thêm 10.000 ngân tệ nữa.

Cấp bậc của cậu quá thấp, đồ bán trong Thương Thành có hạn, thứ Tạ Tịch muốn nhất là đạo cụ miễn vết thương chí mạng, đáng tiếc trong Thương Thành chỉ có mỗi bộ đồng phục đặc chế có hiệu quả như vậy. Còn may đồng phục có thể cường hóa, sau khi cường hóa có thể chống cự hai lần vết thương chí mạng, chỉ là giá tiền có chút mắc, người chơi phổ thông nhất định không nỡ bỏ ra.

Qua cửa "Thị trấn cổ tích", cậu nhận được phần thưởng là 10.000 ngân tệ và một viên đá trữ năng lượng.

Về phần con dao găm cướp được từ chỗ Trọng Kim, bởi vì không bỏ vào cột đạo cụ nên không mang ra ngoài được.

Thêm vào bớt ra, bây giờ cậu còn có 59.910 ngân tệ, vẫn là một khoản tiền lớn.

Chỉ tiếc nhiều tiền thì làm được gì? Trời mới biết Chuẩn Thế giới sau có bao nhiêu cạm bẫy to lớn đang chờ cậu!

Tạ Tịch nghĩ đến mà lòng khó chịu, kiên quyết muốn đợi đến giây phút cuối cùng mới đi vào thế giới do X thiết kế. Một khi có lựa chọn khác, cho dù lên núi xuống đao biển lửa cậu cũng phải thử một lần!

Tạ Tịch dành phần lớn thời gian ở trên màn nước, lật lại phía trước đọc tư liệu...

Mãi đến khi cột truyền tin của cậu lóe lên.

Tống Thích: "Anh Tịch! Tôi ra ngoài rồi!"

Tạ Tịch nói: "Chúc mừng."

Tống Thích nói: "Anh ở đâu? Tôi trả lại Định Thân Phù và Kính Tìm Kiếm cho anh."

Tạ Tịch hỏi: "Cậu không dùng à?"

"Anh biết không, sau khi anh đi..." Tống Thích nói, "Gặp mặt rồi nói chuyện!"

Không lâu sau hai người gặp nhau, trong tay Tống Thích còn bưng hai ly đồ uống.

Tạ Tịch khẽ giật mình: "Mua ở đâu vậy?" Trong Thương Thành không có thứ này.

Tống Thích nói: "Anh chưa đến chợ phiên đúng không?"

Tạ Tịch hỏi: "Chợ phiên?"

"Tối nay tôi dẫn anh ra đấy, còn bây giờ tôi kể cho anh chút chuyện của Thị trấn cổ tích đã."

Tạ Tịch gật đầu đáp: "Ừ." Cậu cũng muốn biết tình huống xảy ra sau đó.

Tống Thích uống một ngụm nước lớn rồi nói: "Hóa ra thứ kia là một viên đá trữ năng lượng, nói là thu thập tim rồng, nhưng thực ra là thu thập sức mạnh của A Long..."

Những điều này Tạ Tịch đã nghĩ đến.

Tống Thích tiếp tục nói: "Sau khi anh đi, viên đá chứa sức mạnh của A Long biến thành mặt trời, chiếu ánh sáng xuống, từ từ khôi phục thị trấn nhỏ từng chịu giày vò, các cư dân cũng rối rít tỉnh táo lại..."

"Kim Long kia thì sao?"

Tống Thích nói: "Anh ta vứt bỏ sức mạnh dư thừa, trở thành một cư dân thị trấn chân chính."

Tạ Tịch sửng sốt, sau đó cậu nở nụ cười, vậy cũng tốt, xem như tâm nguyện được bù đắp.

Tống Thích nói: "Anh ta bảo tôi gửi lời cảm ơn đến anh, cám ơn anh đã cứu Tiểu Phong, cũng cám ơn anh qua cửa Thị trấn."

Chuyện sau đó cứ thế tiếp diễn suôn sẻ, dù sao Tống Thích cũng tham gia giải phóng thị trấn, chẳng qua chỉ là nhiệm vụ thu thập một cái quần lót mà thôi, mặc dù không biết nên khóc hay nên cười, nhưng cũng giải quyết thuận lợi.


trướctiếp