Tôi Cùng Nam Thần Xuyên Vào Sủng Văn Nữ Phụ

Chương 3


trướctiếp

(9)

Nữ chính diễn nữ chính?

Tôi trợn to mắt lên, cẩn thận xác nhận lại, mới biết là mình tuyệt đối không nghe nhầm. Lại liên hệ đến những lời kỳ lạ vô tình nghe được mà Tô Vân Y nói với quản lý, trong đầu tôi bỗng xẹt qua một ý nghĩ: Trừ phi chị đẹp này cũng là một người xui xẻo bị xuyên vào sách?

Đương nhiên rồi, trong lúc tôi đang sắp xếp lại các nghi vấn, Thủy Tuyền cũng đã đứng lên, sợ hãi xua tay nói: “Không không không, sao lại chọn tôi? Chị Tô, tôi có xem qua bộ phim trước của chị, chị diễn rất hay, sao lại cố tình nhường cho tôi?”

Nghìn lần cũng không ngờ, Tô Vân Y còn sợ hãi hơn Thủy Tuyền: “Đừng…đừng, tôi không xứng, cô mới là chị của tôi.”

Sau đó hai người này bắt đầu tôi nhường chị, chị nhường tôi, nghe đến nhức cả đầu, nếu ai không biết đây là buổi thử vai thì còn tưởng mình đang ở trong cái talkshow, nơi những con người khiêm tốn đến tột cùng. Mắt thấy Thủy Tuyền muốn nhường lại vai nữ chính, Triệu Thanh Xuyên đau lòng không thôi.

Thằng cha ngốc, nếu không nỡ thấy em gái thanh mai trúc mã của mình chịu thiệt thòi thì tại sao bản thân không tự đầu tư một bộ phim. Chỉ cần cả phim có mình cô ấy, cô ấy là trung tâm của vũ trụ, nhất định sẽ không còn ai giành vai nữ chính với cổ nữa.

Tô Vân Y tiếp tục nhún nhường, Thủy Tuyền lại càng cứng rắn không nhận, tôi thấy chị đẹp như sắp khóc tới nơi. Trong lòng giờ đây đã rõ, cô ấy cũng không muốn dính dáng tới nữ chính nên bèn giật lấy góc áo của Thủy Tuyền: “Này, nhường nhau vậy cũng đủ rồi, người ta đã cho cậu vai diễn thì mình cứ nhận thôi. Nếu cậu đã không muốn diễn nữ chính thì tại sao phải tốn sức đi thử vai?”

Thủy Tuyền trợn mắt nhìn tôi vài giây, sau đó làm mặt nghiêm khắc dạy dỗ tôi: “Tiểu Nhất, cậu không hiểu, làm người là phải tự biết vị trí của mình. Rõ ràng là chị Tô cố ý diễn như vậy, chị ấy cố tình nhường vai cho tớ, nhưng tớ không cần cô ấy phải làm vậy. Cho dù có thua, tớ cũng phải thua một cách đường đường chính chính.”

Nghe những lời cô nói, các vị ông lớn đều lộ ra biểu cảm khen ngợi. Còn Triệu Thanh Xuyên đằng kia… thôi khỏi nhắc, nếu như đây mà là nơi công cộng thì hắn đã xông đến ôm nữ chính, sau đó hết mực rót chín mười lời khen vào tai. Dù sao từ nhỏ đến lớn anh ta đều làm như vậy. Người như vậy còn có thể làm idol, giới giải trí này quả thật đầy máu chó.

Nội tâm tôi lặng lẽ cảm thán, thuận tiện ném ánh mắt qua cho Tô Vân Y: “Vị huynh đài, tôi cũng cố nhưng hết cách rồi.”

Tô Vân Y há hốc nhìn tình cảnh trước mắt, cố gắng đấu tranh cuối cùng: “Không, cô hiểu lầm rồi, cô tuyệt đối có thể thắng tôi quanh minh chính đại mà…”

“Được rồi!” La đạo diễn chỉ tay, “Vậy thì quyết định như vậy đi, nhân vật Trường Bình công chúa, Vân Y cô diễn đi, Thủy Tuyền nhỉ, trong bộ phim còn có một nhân vật quan trọng khác, là tình địch của Trường Bình công chúa, một ca kỹ thanh lâu. Chỉ cần diễn cho tốt, cũng có thể nổi tiếng, cô có muốn nhận vai diễn này?”

Thủy Tuyền kiên định gật đầu: “La đạo diễn, tôi nguyện ý!”

Tô Vân Y sắp khóc mất rồi: “Đạo diễn, không phải, tôi diễn không được thật mà, lúc nãy tôi đang diễn thật mà!”

“Tô Vân Y!” La đạo diễn dội cho gáo nước lạnh, nhàn nhạt nhìn cô, ánh mắt ra cảnh cáo, “Khiêm tốn quá mức chính là khoe mẽ, cô đừng đi quá xa!”

Tô Vân Y nói không nên lời, cô như ngồi trên đống lửa. Tôi chứng kiến toàn bộ sự việc, đột nhiên phát hiện có chỗ không đúng.

Ca kỹ thanh lâu trong miệng La đạo diễn trùng hợp với vai diễn nữ phụ mà Thủy Tuyền được chọn ấn theo nguyên tác, đồng thời sau này vai diễn đó được thêm thắt giúp cho cô ấy trở thành nữ chính.

Nhưng rõ ràng trong truyện gốc, Tô Vân Y phải dùng đến kỹ năng diễn xuất chúng của mình mới chinh phục được La đạo diễn, sau đó ông ta mới chọn diễn viên dự bị diễn nữ phụ ca kỹ. Nhưng xem chừng ở hiện tại, Tô Vân Y cũng đã biểu hiện chống đối đến như vậy mà bọn họ vẫn kiên trì chọn cô ấy làm nữ chính. Sau đó nhớ lại việc trước, tôi không học theo nguyên chủ chặn đầu xe, nhưng xe của ảnh đế vẫn dừng lại đưa người…

Lẽ nào mặc kệ cố gắng của bọn họ có đến đâu thì truyện vẫn sẽ phát triển theo nguyên tác? Nếu đã như vậy, việc tôi toàn lực rời xa Thủy Tuyền nhưng cuối cùng vẫn sẽ phải đi lên con đường bị bỏng đến hủy dung như nguyên chủ sao?

(10)

Trên đường về nhà, tâm trạng tôi vô cùng phức tạp. Thủy Tuyền tuy không diễn nữ chính, nhưng vẫn được chọn diễn vai có trọng lượng nên tự nhiên cũng vui vẻ. Cô ngây ngô cười một lúc thì nhìn qua nét mặt tôi, đột nhiên cẩn trọng hỏi: “Tiểu Nhất, mình nhận vai này cậu không được vui sao?”

Lại gì nữa đây? Cô gái à, tôi chỉ mới ngừng nói ít phút mà cô đã gắn mác không vui rồi sao?

Nhìn thấy ánh mắt không thiện cảm của Triệu Thanh Xuyên đang ngồi trên xe, tôi lập tức nở nụ cười giả tạo, khoa trương: “Sao có thể chứ? Tiểu Tuyền, cậu là bạn thân của tôi mà, cậu nhận được vai diễn này thật sự tôi rất mừng cho cậu!”

Tiểu Tuyền cắn môi, tiếp tục cẩn thận nhìn tôi: “Nhưng nhìn bộ dạng của cậu cũng không thật sự vui lắm.”

“Tiểu Tuyền, cậu đừng nghĩ ngợi nhiều mà hãy nhớ kỹ, chúng ta sẽ luôn là bạn tốt, niềm vui của cậu cũng là niềm vui của tôi.”

Tôi nắm tay cô ấy, tỏ lòng nhiệt tình: “Tôi chỉ là phát sầu vì lo lắng cho buổi phỏng vấn ba hôm nữa thôi, đáng ra là hôm nay phải phỏng vấn, nhưng vì muốn đi cùng cậu nên tớ xin người ta dời ba ngày nữa.”

Đúng đó, tôi là đang ám chỉ, à không, là chứng minh rõ cho nữ chính biết tôi đã vì cô ấy mà hy sinh những gì, để sau này có lấy tôi làm bia đỡ đạn thì cũng không yên lòng mà tận hưởng trọn bộ đặc quyền đó. Tôi là ký sinh dưới gốc rễ của cái xã hội này nên sẽ không bao giờ có chuyện tự nguyện hy sinh vô nghĩa.

Quả nhiên, biểu cảm trên mặt của Thủy Tuyền đã có biến hóa nhỏ. Sự biến hóa nhỏ này dễ thấy vì cô ấy vẫn còn đang tưởng rằng Lưu Nhất sẽ vì cô mà hy sinh không oán trách, nhưng bây giờ tôi đã đem chuyện này nói rõ ràng ra, cô ấy sẽ không còn giả đò giả điếc được nữa.

Tôi ung dung thưởng thức biểu cảm của nữ chính, được một lúc thì cô ấy hỏi tôi: “Tiểu Nhất à, sao cậu phải đi phỏng vấn vậy?”

What? Tôi ngây người: “Không phải năm nay mình tốt nghiệp rồi sao? Tốt nghiệp lẽ nào không đi kiếm việc à?”


trướctiếp