Đứa Trẻ Hư

Chương 2: Vẫn là đứa trẻ con mà


trướctiếp

Nguyễn Tri Mộ giật cả mình.

Nghiêm Việt đứng đó lúc nào, đứng bao lâu, thấy những gì, vậy mà một chút anh cũng không rõ.

Anh và Triển Tử Hàng đứng cách nhau một người, nhìn có vẻ giống tư thế bạn bè giao lưu với nhau, nhưng nửa phút trước, Triển Tử Hàng còn thơm trán anh.

Nguyễn Tri Mộ không chắc Nghiêm Việt có nhìn thấy không. Anh ngẩng đầu nhìn Triển Tử Hàng một cái, thấy đối phương nhăn tít mày, dường như cảm thấy không thoải mái.

Nguyễn Tri Mộ: "... Bàn chải, tủ dưới bồn rửa mặt ấy, túi màu xanh."

Nghiêm Việt: "Ừm."

Quay người lên tầng như thể không có gì khác thường.

Đợi bóng dáng Nghiêm Việt biến mất sau cầu thang, Triển Tử Hàng: "Cậu ta..."

Nguyễn Tri Mộ lắc đầu: "Chắc là... không thấy đâu."

Bị Nghiêm Việt quấy rầy như thế, hai người lập tức mất hứng, vội vàng tạm biệt.

——

Nguyễn Tri Mộ đã chuẩn bị tâm lý về việc Nghiêm Việt đến sống chung.

Theo cách nói của thầy giáo, tính khí Nghiêm Việt không tốt lắm, thành tích hơi kém, bố mẹ ly hôn từ lâu, hoàn cảnh gia đình khá tốt, có thể không hoà thuận lắm.

Mấy ngày sống cùng nhau, Nguyễn Tri Mộ lại có chút bất ngờ.

Nghiêm Việt không hề khó sống chung.

Thực ra, nếu thầy giáo không nhắc nhở anh trước, anh cũng không cảm thấy đây là đứa trẻ phản nghịch.

Đối với chỗ ở đơn sơ, bàn chải bảy tệ một cái, mười tệ một tuýp kem đánh răng, chiếc khăn mặt hồng in hình con gấu xiêu vẹo, Nghiêm Việt đều im lặng chấp nhận.

* 1 tệ ~ 3600VNĐ.

Chỉ lúc thấy khăn mặt, nhìn chằm chằm hai giây: "... Cái này ở đâu ra vậy."

Nguyễn Tri Mộ: "Ông chủ cửa hàng cho."

Nghiêm Việt: "...?"

Nguyễn Tri Mộ có chút tự hào: "À, đừng thấy nó hơi xấu, toàn là bông đấy, lúc tôi đi làm MC cho lễ khai trương cửa hàng Cảnh Long, ông chủ vui vẻ tặng tôi bộ chăn ga gối đệm với mười mấy cái khăn mặt."

Nghiêm Việt: "Anh đừng nói với tôi..."

Nguyễn Tri Mộ: "Chính là bộ cậu đang nằm đó, sao nào, sờ có phải cực kỳ sướng tay không, đảm bảo tối nay cậu ngủ ngon lành."

Nguyễn Tri Mộ chắc chắn anh có nhìn thấy khoé mắt Nghiêm Việt giật mấy cái.

Nghiêm Việt: "... Không phải anh có mười mấy cái khăn à, mấy cái kia đâu."

Nguyễn Tri Mộ thành thật đáp: "Tôi bán mấy cái kia cho bạn học rồi."

Giảm giá 10% so với siêu thị trường học, kiếm được hơn 300 tệ đó.

Nghiêm Việt cạn lời.

Được rồi, cũng không phải anh cố ý thị uy với Nghiêm Việt.

Nghiêm Minh Hoa từng nhấn mạnh với anh, không cần chuẩn bị cho Nghiêm Việt những vật dụng quá tốt, mục đích chuyển trường của Nghiêm Việt không phải điều này. Hình như bố Nghiêm Việt muốn rèn luyện hắn nhiều hơn, mài dũa tính cách, đến tiền tiêu vặt cũng thu sạch sẽ vì muốn cho hắn sống một cuộc sống cấp 3 giản dị không xa hoa.

Nguyễn Tri Mộ tò mò hỏi Nghiêm Minh Hoa, hồi trước sinh hoạt phí của Nghiêm Việt là bao nhiêu.

Nghiêm Minh Hoa không nói con số cụ thể, hỏi anh: "Sinh hoạt phí một tháng của em bao nhiêu?"

Nguyễn Tri Mộ: "Ăn mặc chắc tầm hai nghìn, nhưng em đi dẫn chương trình thì phải chuẩn bị trang phục, đồ trang điểm này nọ, chắc tầm ba nghìn quay đầu ạ."

Nghiêm Minh Hoa: "Có lẽ không dưới năm lần con số đó."

Nguyễn Tri Mộ kinh ngạc.

Năm lần, vậy là một tháng mười lăm nghìn sao, tiền lương hai tháng của người làm công bình thường. Một ngày điên cuồng ăn ba bữa bò bít tết chiên trứng cũng không với nổi con số này.

Nghiêm Minh Hoa bổ sung: "Số tiền Nghiêm Việt tiêu, thực ra là rất ít so với đám bạn bè xung quanh, trước nay không bao giờ tiêu xài phung phí, cũng không mua đồ xa xỉ, chỉ là thích mua đồ tiện tử hơn."

Về việc tối hôm đó Nghiêm Việt có thấy Triển Tử Hàng thơm trán anh không, Nguyễn Tri Mộ hoài nghi mất mấy ngày trời.

Tuy nhiên, biểu hiện của Nghiêm Việt không chút lạ thường, ban ngày ở nhà chơi game xem phim, buổi chiều ra sân bóng rổ ném bóng, đến giờ về nhà ăn cơm.

Bị Nguyễn Tri Mộ lôi đi làm thủ tục chuyển trường cũng không phàn nàn gì. Nguyễn Tri Mộ đứng trước bàn bạc với giáo viên. Hắn lặng lẽ đứng đợi đằng sau.

Tuy nhiên, Nguyễn Tri Mộ cũng không tự luyến đến mức cảm thấy sức hút bản thân quá lớn, trực tiếp thu phục được đứa trẻ phản nghịch.

Khi một người không lên tiếng, khả năng có nguyên nhân khác.


trướctiếp