Điền Viên Xuân

Chương 37


trướctiếp

Trải qua chính mình dạy dỗ, Điền Hòa Hòa bây giờ đã giỏi hơn thầy, nàng thật sự dạy được Điền Hòa Hòa rất tốt.

Thường ngày Điền Hòa Hòa một mặt dịu ngoan, hôm nay giống như hóa thú, ngón tay ở lãnh địa của mình, một lần lại một lần làm cho Hà Viện Viện đạt khoái cảm. Hà Viện Viện tựa như một đóa hoa vô cùng quyến rũ, được yêu đến dễ chịu mà nở rộ đến càng thêm động lòng.

Hai người giằng co trên giường kịch liệt không biết qua bao lâu, thẳng đến khi Hà Viện Viện chịu không nổi, Điền Hòa Hòa ở bên trên mới chịu dừng lại. Trên giường một mảnh hỗn độn, khăn trải giường rơi xuống khắp nơi, mỗi một góc đều lưu lại một bãi vết nước, căn phòng tràn ngập hơi thở dục tình.

Hà Viện Viện là nghĩ muốn phản công, nhưng là hôm nay Điền Hòa Hòa muốn mình quá mức, thật sự rất mệt mỏi, nàng cảm giác nơi đó đã bị Điền Hòa Hòa làm cho sưng đỏ, đến bây giờ còn có chút tê dại, còn có chút đau. Được làm thụ, vui đến không muốn dừng lại, nhưng dừng lại lúc sau mới phát hiện thân thể của mình thật sự bị làm đến có chút quá liều. Hiện tại nàng làm thụ chịu không nổi, vậy làm công thì chắc là muốn chết.

"Tay em muốn mỏi nhừ đi?" Hà Viện Viện nói chuyện mới phát hiện giọng nói của mình nói ra có chút nghẹn ngào.

"Em nguyện ý." Điền Hòa Hòa cảm giác tay của chính mình muốn không cử động nổi, ngón tay cùng cánh tay tê mỏi không thôi, nhưng là nàng vui vẻ chịu đựng, không có gì vui vẻ hơn việc làm cho người yêu ở dưới thân mình xin tha, đúng là cảm giác có thành tựu!

"Không biết tiết chế, tay em tê chết đi!" Hà Viện Viện mỉm cười nói, lại duỗi tay thay Điền Hòa Hòa xoa xoa.

Điền Hòa Hòa không biết có phải hay không cảm giác người này khi ở phía dưới liền đặc biệt kiều mị gợi cảm, ít nhất hiện tại Hà Viện Viện chính là như thế, nhìn Hà Viện Viện cười làm cho tâm Điền Hòa Hòa ngọt ngào tràn lan, lại giống như trong lòng bị cái gì đó gãi gãi, ngứa ngáy thật sự. Đáng tiếc bây giờ hữu tâm vô lực, tay phải của nàng đã không thể tái chiến.

"Có khát nước không?" Điền Hòa Hòa hỏi, tuy rằng vừa nãy Hà Viện Viện đã uống nước.

"Em nói xem?" Hà Viện Viện hỏi ngược lại, mặc dù nàng không như Điền Hòa Hòa có thiên phú phun nước, nhưng nàng cũng đã chảy ra không ít nước, hiện tại cơ thể là đang trong trạng thái mất nước.

"Tay em, còn cầm ly được không?" Hà Viện Viện tỏ vẻ hoài nghi hỏi.

"Không phải còn tay trái sao?" Điền Hòa Hòa nói, liền đứng dậy đi ra ngoài rót một ly nước.

Không bao lâu, Điền Hòa Hòa liền trở lại, đem nước đưa cho Hà Viện Viện.

"Có muốn đổi ra giường không?" Điền Hòa Hòa nhìn trên giường có thật nhiều bãi nước, hỏi Hà Viện Viện.


trướctiếp