Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"

Chương 4


trướctiếp

Trở về nhà sau bữa tối tại nhà họ Hàn, Hàn Lâm mở cửa bước vào nhà, nhận ra chồng cô vẫn chưa trở về, không khỏi thở phào trong lòng.

Cô vốn dĩ cần thời gian để tự mình tiêu hóa thông tin trong ngày hôm nay, lại không tự tin mình giỏi che giấu bất thường trước mặt anh.

Tắm rửa thay đồ xong, cô ngồi trên sô pha chải vuốt những khả năng về mối quan hệ của Cố Đình Lập và Bội Châu hiện giờ.

Từ những thông tin mà Sở Nhiên thu thập được, Bội Châu một thời gian trước đang làm giám đốc kinh doanh của tập đoàn MJ có vốn đầu tư nước ngoài, gần đây MJ có ý định lấn sân sang kinh doanh công nghệ kỹ thuật số, trùng hợp là tập đoàn Trung Thiên của nhà Cố Đình Lập chính là ông lớn số một số hai trong lĩnh vực này.

Hôm nay gặp Trình Nam ở nhà ông nội, cô mới biết được tập đoàn Lập Hằng của nhà họ Hàn cũng muốn lấn sân sang mảng kỹ thuật số này. Ông Hàn tìm đến Trình Nam để mời anh đầu quân về công ty con mới thành lập ấy, lại muốn cháu rể là Cố Đình Lập cùng hợp tác để hỗ trợ đường đi nước bước lúc đầu cho công ty mới này.

Có lẽ trong mắt người nhà hai bên, Cố Đình Lập là người chồng yêu chiều Hàn Lâm hết mực, sẽ không bao giờ từ chối yêu cầu này.

Xem ra bữa cơm hôm nay anh đã đoán trước cũng có phần tránh né nên không đề nghị đi cùng cô như mọi lần.

Hàn Lâm nghĩ đến chuyện hai người Cố Đình Lập và Bội Châu có lẽ vì hợp tác kinh doanh mới gặp lại nhau, về cơ bản chuyện này là hoàn toàn có khả năng.

Nhưng hợp tác công việc là một chuyện, tin nhắn mập mờ kia lại phải giải thích thế nào?

Cái chính là giờ phút này Hàn Lâm không rõ thái độ của chồng đối với sự xuất hiện lúc này của Bội Châu, lại không thể hỏi thẳng anh...

Năm đó bọn họ bên nhau rồi vì lý do gì mỗi người mỗi ngả? Là anh chủ động chia tay cô ấy hay là cô ấy bỏ rơi anh?

Mệt mỏi vì bôn ba cả ngày cộng với bữa tối không thể nuốt trôi ở nhà ông nội, cô tựa trên sô pha ngủ thiếp đi.

Trong giấc ngủ mơ màng, Hàn Lâm cảm nhận được đôi tay với độ ấm quen thuộc bế bổng cô lên. Trong cơn mộng mị vô thức, cô theo bản năng dụi đầu, cuộn người chìm sâu trong sự ấm áp ấy. Loáng thoáng cảm thấy vòm ngực ấm ấy run lên nhẹ, người ấy như đang cười.

Chiếc giường mềm mại cuốn lấy cả người, cô chìm sâu trong giấc ngủ.

Gió đêm xào xạc, bầu cuối hè u ám, trăng sao lẩn khuất.


trướctiếp