Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 9: Dương Hỏa & đạo đức nghề nghiệp


trướctiếp

Vì nam căn cương cứng nhưng cúc huyệt vẫn đang trong quá trình ' hạn chế đụng vào ' nên Vani chỉ có thể tự giải quyết bằng tay... Cậu nằm vật ra giường, não ong ong nghĩ mai về cái dương cụ 22cm đầy cám dỗ ấy. Bất tri bất giác, cậu có chút tò mò hứng thú và thèm khát đến kỳ lạ.

Chỉ cần nghĩ về cái nam căn của Dương Hỏa, nhớ về cảm giác kịch liệt tối qua khi cậu nửa tỉnh nửa mê bị thao trước sự chứng kiến của mọi người... Cả người truyền tới một cảm giác hưng phấn chưa từng có.

Sự hưng phấn này, so với tự xử trước ống kính khi livestream kích thích hơn rất nhiều.

Sau một tràn "vận động mạnh" thấm mệt, cậu tự chìm vào giấc ngủ từ ba giờ chiều đến 8 giờ tối.

---------o0o---------

10 giờ tối.

"Ding dong..."

Có người đến tìm...? Có phải là anh ấy không?

Cậu chạy vội ra mở cửa, lòng thầm mong được nhìn thấy Dương Hỏa. Nào ngờ, trước mặt cậu lại là một anh chàng lạ mặt, vóc dáng cao gầy, khoác áo blouse trắng, gương mặt trắng trẻo đeo kính gọng nhỏ, trông rất tri thức. Rút kinh nghiệm đợt trước, lần này cậu chỉ hé cửa đúng 2cm, vừa đủ một con mắt nhìn ra ngoài và tiếng nói có thể vọng ra cho đối phương nghe rõ:

"Xin chào, anh là...?"

Vị bác sĩ Tần nọ không ngờ giọng của cậu nhóc này dễ nghe như vậy, gương mặt lấp ló sau cánh cửa có chút đáng yêu. Tên này đúng là dễ khiến cho người khác có thiện cảm, chả trách A Hỏa quan tâm đến cậu nhóc này. Anh cố giả vờ tự nhiên, cất giọng đều đều nói:

"Chào em, anh là Tần Huy, bạn của Dương Hỏa. Cậu ấy nhờ anh đến điều trị cho em."

"Người đâu? Sao không đến?"

Vani lườm nguýt, hỏi bật lại tức thì.

Thao người ta xong rồi chạy mất, cả một ngày vẫn không thấy đâu.

Chính Tần Huy cũng tự phản vấn lại mình: "Điều gì khiến bác sĩ Tần yêu nước thương dân sau khi hoàn thành một ca phẫu thuật kéo dài bảy tiếng đồng hồ, từ phía Tây thành K lặn lội lái xe hơn một tiếng rưỡi đồng hồ đến phía Đông?" 7

Tất cả chỉ vì chiếc điện thoại của bác sĩ Tần nhận được ba tin nhắn từ Dương Hỏa với nội dung giống nhau, chỉ là thời gian khác nhau, nếu ai không hiểu hắn thì còn tưởng là hắn nhắn tin nhầm người. Chỉ một dòng tin ngắn gọn:

"Nhớ ghé sang chỗ Vani thoa thuốc."

Bác sĩ Tần nuốt khan, lựa lời nói đỡ:

"Cậu ấy... ừm... bận rồi..."

Vani vẫn rụt rè nép sau cánh cửa, trả lời:

"Có thể... không điều trị không? Ngại quá, phiền anh đến một chuyến rồi. Xin lỗi." Trước khi chuẩn bị đóng cửa lại còn lịch sự lễ phép buông một câu: "Cảm ơn anh."

Tần Huy một lần nữa bán mạng chắn cửa, ngước cặp mắt ai oán lên nhìn cậu nhóc trước mặt, cảm thán trong lòng:

Cậu còn không mau hồi phục thì tôi sẽ có thêm rất nhiều phiền phức đó!

Bình thường tính anh chẳng mềm dẻo mềm nắn rắn buông thế này, nhưng vì tên Dương Hỏa đó, anh lại nuốt hết xuống cảm giác khó chịu trong lòng, hạ thấp giọng khuyên nhủ:

"Vết thương của em thật sự cần bôi thuốc. Còn hai liệu trình nữa mới có thể hồi phục tốt được..."

Vani lùi bước về phía sau, đưa tay qua cửa, cẩn trọng nói:

"... Anh đưa em tuýp thuốc là được rồi..."

Tần Huy cũng ngớ ra, trợn trừng mặt nhìn lại mình rồi nhìn về Vani, hỏi bật lại:

"Em sợ cái gì...?"

"Em sợ anh là Dương Hỏa thứ 2." 50

Một câu, chỉ một câu đó thôi khiến Tần Huy cứng họng. Không khí của cả hai ngượng ngùng không tả nổi...

Vậy ra tên đó từng giả vờ tiếp cận em , lừa em vào nhà rồi thao em à? 24

Bác sĩ Tần kiềm không được tiếng thở dài. Người mà Dương Hỏa muốn thao, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để thao được. Hiếm khi thấy hắn chịu chủ động tiếp cận người khác như vậy - đã vậy còn là một cậu nhóc rất đáng yêu.

Anh chàng bác sĩ "thương người bị bệnh yêu người trọng thương" thập thò ngó tới ngó lui, cuối cùng đành lôi từ trong túi ra tuýp kem bôi như hàng quốc cấm, thì thầm dặn dò:

"Mỗi ngày thoa hai lần, đừng để vết thương ngâm quá lâu trong nước."

"Vâng..." Vani gật đầu biết ơn, đưa cánh tay đón lấy rồi nhanh rụt ngay về.

Tần Huy tiếp tục thở dài cảm thán trong lòng:

Phản ứng gì vậy chứ, tôi cũng có phải bị bệnh lậu đâu?! 8

Anh tự thấy tình huống này không tiện ở lâu, nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại:

"Vậy, tôi về nhé..."

Vani ngập ngừng nửa muốn nói nửa lại thôi. Cuối cùng chỉ gật nhẹ đầu, vừa toan đóng cửa thì không kiềm được bật ra câu hỏi:

"Cái đó... Bác sĩ Tần... Tôi... làm sao có thể liên hệ được với anh ấy?"

Tần Huy hết mức ngạc nhiên, quay đầu hỏi ngược lại:

"Hắn không để lại số điện thoại cho cậu à?"

Vani cúi thấp đầu, lắc nhẹ xem như mặc nhận. Tần Huy khảng khái cười khẩy, ném lại một câu trước khi đi về phía thang máy:

"Vậy thì đến Studio của hắn tìm."

--------o0o--------

Sáng hôm sau...

Punishment Studio. 35

Hôm nay Dương Hỏa có 1 cảnh quay ngoài trời, một cảnh quay trong phòng. Công việc của hắn là thế, so với diễn viên bình thường cơ bản khá giống nhau, đọc sơ kịch bản, trao đổi với đạo diễn hiện trường, nếu có thể thì trao đổi với bạn diễn về góc quay và cảnh quay... Chỉ khác nhau một bước là trước khi vào đóng phim thì cần đến trước hai tiếng đồng hồ để kiểm tra sức khỏe.


trướctiếp