Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 37: Họa từ trên trời rơi xuống


trướctiếp

Dương Hỏa vừa bước ra khỏi cửa, đột nhiên lấy tay phải đập bốp vào trán mình, lắc đầu chậc lưỡi rầu rĩ nói:

"Chậc, tính sai một bước, tầng hầm không biết đi thế nào. Tên vô dụng kia thì lại ngất xỉu mất rồi."

Tề Bạch giật thót người, cả người lùi về phía sau, mặt nửa xanh nửa trắng đáp:

"A Hỏa, hiếm khi tôi thấy cậu kích động thế này..."

Dương Hỏa bày ra vẻ mặt chán ghét cực độ, cau mày bảo:

"Ai bảo hắn tự khai mình là zZPervertZz."

Tề Bạch nghiêng đầu ngơ ngác hỏi:

"Ể, hắn có thù với cậu sao?"

Hắn hạ giọng khó chịu tức thì:

"Lên diễn đàn nhà em, đòi thao người của em. Anh nói xem?"

Đối phương vừa nghe vậy không khỏi phì cười.

Cậu thù vặt thật đấy! Quả nhiên chuyện gì dính đến Vani là cậu không thể xử sự theo cách bình thường được cả. Cứ ngỡ là máu biến thái ngầm của cậu đạt tới trình độ "quỷ khóc thần sầu", hóa ra phía sau đó đều có nguyên nhân riêng. May quá, không phải đụng ai cũng xuống tay bẻ dương vật dứt khoát thế.

Nét mặt của Tề Bạch giãn ra, cuối cùng cũng biết nói đùa:

"Không nhìn ra... người phóng khoáng như cậu lại có tính chiếm hữu cao thế!"

Dương Hỏa cười cười như không:

"Anh nói em nhỏ mọn cũng được, chiếm hữu cao cũng được. Em nuốt không trôi thể loại nham nhở này. Đi thôi."

---------o0o---------

Tầng hầm bên dưới tòa nhà này vốn là tầng chứa rượu bị cải tạo lại. Dương Hỏa thoải mái thả rong cả thân hình cường tráng của mình, đẩy cánh cửa gỗ nặng chì chịch hé ra một đoạn, lách người cẩn trọng bước vào.

Từ cuối hành lang dài tăm tắp vọng đến tiếng roi da chát chúa nghe rợn cả người. Kéo theo sau đó là tiếng hai hạ bộ va vào nhau ầm ập, rõ ràng có nhóm người nào đó đang "phóng túng" xác thịt ở căn phòng gần đây.

Cả dãy hành lang dài bị bao quanh bởi đá tảng lạnh băng, cơ bản là đến tiếng chân cộp cộp trên nền đất cũng phát ra được thứ âm thanh trầm đục rõ mồn một.

Chợt, một chuỗi âm thanh thô tục cất lên:

"Thằng đĩ, khép cái dâm huyệt cho tốt vào, ông đây hôm nay phải chơi mày cho sướng!"

"Ưm... Hmm... Hmm..."

Rồi lại có thêm giọng nói dâm đãng khác đùa bỡn tiếp lời:

"Đồ heo cái bẩm sinh, chưa từng thao qua cái huyệt nào mượt mà trơn ướt đến thế! Ngốn cùng một lúc hai côn thịt có phải là sướng gấp đôi không? Đợi ông đây nông rộn cái huyệt của cưng rồi thì đừng nói hai côn thịt, ba bốn côn thịt cùng cắm vào cũng vừa!Tuyệt!"

Lời vừa dứt, tiết tấu nơi hạ bộ kia xem chừng lại được gia tốc nhanh hơn, "nạn nhân" bị thao có vẻ đang ngậm thứ gì trên miệng, chỉ có thể phát ra từng tiếng ưm a đứt quãng.

Tề Bạch líu ríu bước theo sau, tuy rằng dáng người anh ta cao xấp xỉ Dương Hỏa nhưng ngược lại cứ mãi co rúm người lẽo đẽo áp sát lưng hắn. Đến cả giọng nói cũng thì thầm không dám nói lớn:

"A Hỏa, cậu đi nhanh nhanh một chút, tôi lo thằng nhóc em của cô ấy sẽ xảy ra chuyện."

Dương Hỏa lườm nguýt người bên cạnh, dốc dẫn xuống hầm mỗi lúc một tối, hắn vốn đang cẩn thận bước đi rất chậm, mà người phía sau thì cứ thúc giục không thôi.

Rõ phiền!

"Nghe tiếng thao kịch liệt như vậy, rõ rang đang xảy ra chuyện rồi, được chứ!"

Tề Bạch bấu lấy một bên vai hắn, vừa căng thẳng vừa sốt ruột hỏi:

"Thế sao cậu còn lững thững ở đây?"

Dương Hỏa buộc miệng giải thích:

"Đạo đức nghề nghiệp của em, trước giờ vốn không thích cắt ngang quá trình lên đỉnh của người khác!"

Tề Bạch líu lưỡi:

"Cậu!... Cái này cũng gọi là đạo đức nghề nghiệp hả?!"

Dương Hỏa phì cười:

"Em đùa đấy, em muốn chú ý nghe xem bên bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu người."

Nói rồi hắn quả nhiên tăng tốc đi nhanh hơn thật.

Tề Bạch lúc này còn lẽo đẽo nối gót theo sau, không ngừng cảm thán:

"Nghe có vẻ hợp lý..." Ở bên cậu sao tôi không phân biệt được câu nào là đùa câu nào là thật vậy...

------o0o--------

Dương Hỏa bước đến cửa, áp sát lưng vào tường rồi len lén nhìn vào trong. Quả nhiên thật sự có 6 người.

Người cần cứu có lẽ là cậu nhóc trẻ tuổi kia, xem chừng cậu ta chỉ trạc tuổi Vani, chỉ e là còn nhỏ hơn. Hai tay bị dây thừng trói đưa lên cao, cả người đều bị bế lên cao, để hai tên đàn ông cắm hai gậy thịt to lớn cùng chụm vào một chỗ.

Trừ hai tên cùng nhau quần "nạn nhân xấu số" nọ, ở phía đối diện là một người đứng tuổi, thoạt nhìn đã ngoài ba mười. Dương Hỏa nheo mắt quan sát mãi một lúc, vẫn không thể nhớ ra tên ra dáng đại ca này rốt cuộc mình đã từng gặp ở đâu.


trướctiếp