Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 34: Bạn diễn nữ gặp nạn


trướctiếp

Đảo Khương Vân...

Dương Hỏa bước vào phòng quay, ở giữa phòng có một cô gái bị trói, đang cưỡi trên cạnh nhọn của một khúc gỗ tam giác dài tầm 1 mét. Hai tên thanh niên gần đó đang vừa ép vừa quất roi, bắt cô ấy trượt lên phía trước. Không nhìn cũng biết phần âm hộ bị cấn thẳng vào giữa, cả trọng tâm dồn xuống hạ bộ, trượt mạnh như vậy rất đau.

Đây rõ ràng là một trò hành hạ ác ý, hoàn toàn vượt qua nguyên tắc bảo vệ an toàn cho bạn diễn. Đương nhiên, có một số phân cảnh vì để tạo cảm giác chân thật, bạn diễn nữ chấp nhận ký giấy miễn trừ trách nhiệm nếu bị tổn thương, xé rách, chảy máu hoa huyệt.

Dương Hỏa liếc mắt nhìn bạn diễn nữ, cô gái này chẳng phải Uông Thiện Chiêu, em gái họ của cô Uông Mỹ trước kia sao?

Cô gái này cũng tạm được xem là người trong ngành, trước đây thuộc Punishment Studio nhưng sau này đã đầu quân cho Studio khác, không biết vì sao lần này lại xuất hiện ở đây.

Một người đàn ông cao lớn trần truồng bước về phía hắn, cười cười nói:

"Đại Côn, anh đến rồi. Kịch bản lần này chính là chơi nát con đĩ hư hỏng này. Phân đoạn trước cô ta gạ chồng của người khác không thành. Bị vợ của tình nhân thuê một nhóm nam lực lưỡng "dạy dỗ" cô ta, yêu cầu không nhiều, chỉ cần chơi nát cô ta – không để cô ta xuất hiện câu dẫn chồng người khác nữa là được."

Dương Hỏa không nói nhiều, chỉ cau mày hỏi ngược lại: "Vậy sao?"

Hai tay của Uông Thiện Chiêu lúc này đang bị trói ra phía sau lưng, trọng tâm không vững, bị một đòn roi sắc lẻm quất thẳng lên mông, thôi thúc cô nhích người về phía trước. Trên cổ cô là một sơi dây thừng buộc theo nút thắt thòng lọng, đầu còn lại được buộc với xà ngang phía trên cao.

Kết cấu này giúp cô mỗi lúc trượt về phía trước không mất thăng bằng mà ngã úp, đồng thời cũng siết chặt cổ cô khi cô động thân mạnh. Nhận được vết roi chát chúa, Uông Thiện Chiêu nhắm mắt, cắn chặt bóng nhựa màu đỏ trong miệng mà ra sức gật đầu.

Viên mắt của cô đỏ hoe, đến cả khóc cũng dám rơi nước mắt.

Hắn quan sát trạng thái tệ hại của cô, không nhanh không chậm mà bước đến hỏi một tên thanh niên xỏ khuyên tai hình tia chớp màu bạc: "Đàm Vân, Cô ta trên đó bao lâu rồi?"

Người thanh niên tên Đàm Vân bị nhắc tên, hớn hở chạy đến cúi người chào hắn rồi xoa tay cười dâm tà: "Chỉ mới mười phút thôi."

Đàm Vân khá vui khi Dương Hỏa gọi đúng tên anh ta.

Tuy chỉ là diễn viên không chuyên của Punishment Studio nhưng trong hai năm làm việc, anh ta cũng thu được một số kinh nghiệm nhất định – đặc biệt ở khoảng nhìn người.

Anh ta hiểu quy tắc ngầm của ngành này, người giàu, người có uy quyền và người có bản lĩnh tự khắc cần phải kính trọng dè chừng. Mà nhân vật lừng lẫy trước mặt đây, vừa giàu vừa có uy vừa có bản lĩnh, không khép nép kính cẩn chỉ e tự rước họa vào thân.

Không như Dương Hỏa, Đàm Vân chỉ có hứng thú với mấy trò hành hạ người khác, chủ yếu là dùng đạo cụ khiến bạn diễn tự đạt tới cao trào. Vậy nên những mô tuýp phân cảnh bdsm, hỗ trợ nam nhân thao làm hoặc mang đến công cụ tình dục quái đản là sở trường của anh ta.

Có lẽ cũng vì lẽ đó mà Dương Hỏa nhớ được cái tên Đàm Vân, sớm đã nhìn không thuận mắt. Lý do rất đơn giản – côn thịt bé tí không thể thao làm, có thể đứng trong ngành này đến ngày hôm nay chỉ với kỹ năng ngón tay, miệng và công cụ hỗ trợ tình dục cũng là một loại người sống khó khăn.

Dương Hỏa liếc mắt nhìn mẩu thịt nhỏ bé giữa chân gã, thầm nghĩ:

Nó có vẻ ngắn hơn trước, chỉ còn 6cm thôi? Chơi lâu đến vậy rồi mà còn chưa đạt tới cực hạn sao?

Nghĩ thì nghĩ thế thôi, nhưng hắn vẫn rất lịch sự dời mắt đi, nhàn nhạt đáp lại:

"Mới mười phút? Dâm dịch đã phủ đầy đỉnh gỗ tam giác mấy bận rồi? Mà chỉ có mười phút?"

Đàm Vân cũng không kiềm được mà nghiêng người đem đùi che lại phần hạ bộ của mình, cử mắt liếc qua phần hạ bộ của đối phương, tự bình phẩm một phen.

Vẫn to và dài như vậy... Quả thật... cùng là nam nhân nhưng sao khác biệt lớn quá!

Gã thu lại sự tự ti về phân lượng của mình, bước đến gần Uông Thiện Chiêu, thô bạo dùng lồng bàn tay xoa bóp cặp bồng đảo căng phồng của cô ấy, hứng chí nói:

"Con đĩ này nước nôi nhiều lắm, Đại Côn. Tụi em muốn thao ngay nhưng đạo diễn nói muốn tụi em khởi động trước, sau đó... nhường anh thao trước."

Hắn đưa mắt nhìn phòng quay, tất cả cửa sổ đều đóng lại, camera hai góc đồng loạt hiện tín hiệu đỏ, chứng tỏ đang hoạt động rất tốt. Hắn vương vai, nhẹ nhàng hỏi:

"Đạo diễn đâu?"

Gã đáp lại rất trôi chảy: "Anh ấy ngồi ở Cabin trường quay, chỉ theo dõi qua camera thôi. Hiện trường này, giao cho Đại Côn anh toàn quyền xử lý. Muốn chơi thế nào thì chơi!"


trướctiếp