Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 29: Có "biến" ở phòng số 6


trướctiếp

Một buổi sáng như thường ngày...

Vani mệt mỏi tỉnh dậy vì chuông điện thoại ở tủ đầu giường reo lên không ngừng. Người gọi là A Vãn – nhân viên hiện trường của Studio Punishment.

Sống chung với nhau khá lâu, cậu gần như đã nhớ tên và mặt mũi hết thảy nhân viên Studio của Dương Hỏa. Về phía còn lại... Không nói cũng biết, từ sau lần thao nhau ầng ậc ngoài hành lang trước phòng khám bệnh, mọi người gần như mặc định hai người là một đôi, có chạy có chối cũng không thoát đi được. 1

Vani từ chối cuộc gọi vài lần, nhưng đầu dây bên kia có vẻ có chuyện rất gấp, kiên trì bào mòn sự kiên quyết của cậu. Cậu đành trượt sang nút nhận cuộc gọi, vừa định giải thích chuyện Hỏa Ca lại quên điện thoại thì người kia phản ứng nhanh hơn, trình bày một tràng dài:

"Alo, Đại Côn, xin lỗi vì đã phiền anh vào buổi sớm. Nhưng mới 6 giờ sáng nay bác sĩ Tần dẫn theo BJ đến đạo náo Studio. Giám đốc Lâm đang không biết phải làm thế nào, anh ghé qua chỗ em xử lý giúp em với."

Cậu ấp úng mở lời: "A Vãn – Là tôi – Vani! Hỏa Ca... đi từ sớm rồi, anh ấy để điện thoại ở nhà..."

"Ah~... Em có cách nào liên hệ với Đại Côn không?" Đầu dây bên kia khá sốt ruột.

Cậu nhanh nhảu đáp:

"Ah~... Em có số phụ, em sẽ liên hệ thử. Em cũng sẽ ghé Studio một chuyến, chị đừng cuống lên thế."

A Vãn ậm ừ đồng ý: "Ừm... Vậy nhờ em nhé."

----------o0o---------

Vani gọi số phụ của anh nhiều lần cũng không thấy anh bắt máy. Cảm thấy tình hình không ổn, cậu cuống cuồng gọi cho Tiểu Quỷ. Mặc dù vừa nãy chính cậu khuyên A Vãn đừng cuống, nhưng khi ngồi trên xe Tiểu Quỷ, cậu vẫn không thể giữ bản thân bình tĩnh được.

Tiểu Quỷ nhấp ga phóng nhanh trên đường lớn, chốc chốc quan sát đến biểu cảm nóng lòng của người ngồi bên cạnh. Vani thay phiên gọi vào hai số máy phụ và chính, vài giây sau lại nhìn ra bên ngoài xem đã đi đến đâu rồi, hối hả nhìn đồng hồ rồi bất an chậc lưỡi.

Nhịn không được sự lo âu thái hóa của cậu, Tiểu Quỷ cau mày nói:

"Sao em sốt ruột dữ vậy? BJ bình thường cũng đâu có thiện cảm với em."

Vani nuốt nước bọt, cố trấn an giọng mình:

"Nhưng sự việc có liên quan đến bác sĩ Tần nữa."

Đoạn, cậu cố hít thở sâu vài lần. Sau đó điều chỉnh giọng trầm ổn hơn mà giải thích:

"Em từng hỏi anh ấy, nếu Tần Huy và BJ cùng gặp nguy hiểm, anh sẽ cứu ai trước? Anh đoán xem anh ấy trả lời thế nào?"

Tiểu Quỷ nghĩ bằng trụ giữa cũng biết câu trả lời: "Đương nhiên là Tần Huy."

Trước giờ Dương Hỏa có bao giờ chủ động nhắc đến BJ đâu.

Kêu anh ấy đi cứu gã đó là chuyện không thể nào!

Vani tiếp lời:

"Sau đó em lại hỏi: Vậy nếu anh ấy yêu cầu anh cứu BJ trước thì sao? Dương Hỏa suy nghĩ một lúc rồi nói thẳng."

Cậu dừng lại, hắng giọng, sau đó nhại lại y hệt ngữ điệu và biểu cảm của Dương Hỏa khi đó:

"Tôi chỉ cứu cậu, cậu sống rồi thì tự đi cứu BJ."

Tiểu Quỷ phá lên cười: "Quả không hổ danh là Đại Côn. Cơ mà, em giả giọng của anh ấy cũng giống thật."

Cậu nghẹn lời ngồi ngay ngắn lại trên ghế phụ, rầu rĩ nói:

"Lúc đó em cũng bảo: "BJ cũng là anh em của anh mà".

Anh ấy đáp gọn lỏn: "Gã đó... anh không nhận. Nhưng Tần Huy thì anh nhận."

Anh xem... em sao có thể không sốt ruột chứ? Anh chạy nhanh hơn nữa đi được không."

Tiểu Quỷ ngồi ở ghế tài xế lúc này cũng nghẹn lời, không còn lời nào nói với cậu nhóc đơn thuần này nữa. Đến chuyện "anh chồng" cũng quản, chuyện gì liên quan đến Dương Hỏa cậu cũng lo lắng thế này, thân làm trợ lý như tôi đây hổ thẹn chết mất.

Cái ghế trợ lý nhỏ bé này của tôi... cảm thấy lung lay thế nào ấy...

--------o0o--------

Vừa thắng xe đến trước cửa, Vani đẩy cửa hối hả chạy ào vào trong.

Bảo vệ ở đây sớm đã quen mặt Vani, vừa gật đầu chào vừa ngơ ngác hỏi nhau:

"Hôm nay Studio có máy chấm công mới à, sao mới sáng ra ai cũng vội vội vàng vàng điểm danh vậy?"

Trên dãy hành lang dẫn đến sảnh chính, cậu nóng lòng tìm anh đến nỗi chạy vội đi như một cơn gió. Chạy được một đoạn, cậu míu môi siết chặt tay, dần dần giảm tốc độ rồi dừng hẳn, nghiêng người dựa vào một cây cột gần đó.

Hậu huyệt hôm qua vừa rót đầy dịch, mới sáng ra lại vận động mạnh thế này, cơ thể yếu ớt này quả thật không thể trụ nổi rồi.

Vừa ngẩng đầu nhìn lên, tầm nhìn của cậu chạm ngay tầm mắt của Dương Hỏa. Tuy bóng lưng của người khác chắn gần hết tầm mắt, nhưng vừa lướt mắt thì hắn đã nhận ra cậu ngay. Chẳng biết giữa họ trao đổi điều gì, Dương Hỏa có vẻ không để tâm lắm, vội vàng đi về phía cậu, chậm ra đỡ lấy tay cánh tay cậu, để cậu tùy tiện ngả vào trọng tâm về phía mình.

Vani cất giọng gọi một tiếng:

"Hỏa Ca..."

Dương Hỏa có chút lo lắng, cất giọng trách mắng:

"Vani, em chạy đến đây làm gì?" Cơ thể em còn yếu lắm...

Người lót tót chạy theo sau chính là cậu trợ lý đáng thương: Tiểu Quỷ.


trướctiếp