Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 27: Câu chuyện bây giờ mới biết 2


trướctiếp

Hơn một tiếng sau, có tiếng tra chìa khóa vào cửa. Sau đó, hai người từ bên ngoài bước vào – Một người là Bác Minh bảo vệ, người còn lại là vị bác sĩ thương dân như con vì dân phục vụ – Tần Huy.

Tần Huy thường xuyên ra vào khu nhà của Dương Hỏa, nếu hôm đó không phải vì nhận được cuộc gọi kỳ lạ của bác Minh bảo vệ, có lẽ anh bác sĩ nọ đã ngủ ở phòng làm việc của bệnh viện rồi.

"Sao thành ra thế này..." Bác Minh kinh hoàng nhìn cảnh vật xung quanh.

Đồ đạc trên đất lộn xộn bừa bãi, trên tủ kính phòng khách còn bị bể một mảng to, rượu đỏ loang lổ và có cả màu đỏ của máu nữa. Án mạng sao? Rõ ràng là đã đóng hết cửa rồi nhưng sao lại giống như vừa có một trận bão càng quét qua đây vậy?

Tần Huy bước đến, cởi áo khoác phủ lên cơ thể khỏa thân của Vani, điềm tĩnh nói:

"Bác Minh, cảm ơn bác đã mở cửa. Ở đây cứ giao cho cháu."

Dương Hỏa và Tiểu Quỷ lúc này theo dõi trên màn hình điện thoại mới kịp thở phào nhẹ nhõm.

------o0o------

"Ding Dong!"

Tiểu Quỷ nhìn qua camera trước cổng, nhìn thấy Tần Huy đến.

Đúng lúc thật!

Dương Hỏa kích động lao ra mở cửa, vừa nhìn thấy vị bác sĩ kia thì đã nhanh thân áp đến ôm chầm lấy, bàn tay phải vỗ lên lưng anh bộp bộp mấy cái liền. Tần Huy giả vờ ho khụ khụ vài tiếng, mơ mơ hồ hồ cố làm rõ tình hình:

"A Hỏa, hiếm khi tôi đến mà cậu nồng nhiệt thế! Khai thật đi, lại thao nát người ta rồi phải không?"

"À... Cái đó..." Quả là hôm nay có hơi quá trớn thật...

Tần Huy vừa cởi áo khoác ngoài đã bắt đầu bật chế độ giáo dục nhận thức:

"A Hỏa! Cậu sợ tôi chưa đủ mệt hả? Hôm nào cũng mời tôi ghé khám vậy? Một người dọn hai người phá, cậu thật quá đáng! Không thể giao hợp bình thường hả? Cậu có biết giao hợp quá mạnh sẽ ảnh hưởng xấu đến các chức năng liên quan hay không?"

Dương Hỏa thu lại sự tri ân hồ hởi của mình lại, ho khan 2 tiếng, buông nhẹ một câu:

"... Hết cách, tôi không chịu được..."

Bác sĩ Tần đón lấy cốc nước lọc từ tay của Tiểu Quỷ, ngửa cổ uống một hơi rồi thở dài nói:

"Lần sau mà còn bất chấp nữa thì tôi không cứu nổi đâu nhé!"

Dương Hỏa bày vẻ mặt chán ghét xua tay:

"Được rồi, anh lên phòng ngủ của tôi đi."

Tần Huy vừa bước lên vài bậc cầu thang, nghe vậy liền chỉnh lại:

"Tôi lên phòng ngủ khám bệnh cho Vani! Cậu ăn nói cho rõ ràng vào!"

Dương Hỏa cười ha hả, gào lên trách ngược lại:"Anh suy nghĩ cho trong sáng vào!"

--------o0o-------

Bác sĩ Tần xốc lại tinh thần, đưa tay gõ cửa.

"Anh vào đi!"

Vani nằm sấp trên giường, quả thật là bị thao tới mức không thể đứng dậy nổi. Cậu có cảm giác như cả cơ thể này không thuộc sự khống chế của mình nữa.

Tần Huy nhìn cặp mông cong trắng ngần của cậu, phát hiện ra cậu nhóc này càng ngày càng không biết xấu hổ là gì. Vài lần đầu còn e ấp né tránh anh, độ gần đây tần suất gặp anh càng nhiều, hầu như ngày nào cũng gặp, vết thương nơi cúc huyệt nặng nhẹ mỗi lúc khác nhau, nhưng cơ bản là chẳng có ngày nào được khen là "bình thường" cả.

Bác sĩ Tần day day trán, Vani ở đây thêm một khoảng thời gian nữa chỉ e là... đến quần áo cũng không cần phải mặc nữa. Sau khi thao lộng xong thường không thể mặc quần bó sát, cậu trực tiếp phô bày thân thể đến vậy, nếu không phải vì anh là bác sĩ chân chính, tâm bất biến giữa dòng đời... Ầy, thật ra cảnh xuân sắc trước mắt cũng kích thích lắm. Nhưng bác sĩ Tần ý thức được món nào có thể "ăn", món nào vạn vạn không được đụng vào. 1

Anh cụp mắt xuống, thu lại mớ tâm trạng hỗn loạn của mình. Đưa tay vạch nhẹ khe mông đỏ lựng, nhìn thấy cúc huyệt rộng lớn hơn hẳn mọi hôm, bèn cau mày cất giọng hỏi:

"Hôm nay cậu bị thao mấy tiếng?"

"Ưm... hôm nay chỉ tầm 45 phút thôi... Nhưng mà... có cả Tiểu Quỷ nữa..."

Bác sĩ Tần kinh ngạc tới nỗi vừa định ngồi xuống ghế thì đã ngã quỵ, mắt trợn tròn há hốc miệng nghĩ thầm:

Đừng nói là... Song long nhập động... Ặc, chơi lớn vậy sao! 3

Tần Huy đanh mặt lại, quay người định rời khỏi:

"Cái gì?! Như vậy nguy cơ nhiễm bệnh sẽ bị tăng gấp đôi ấy! Không được, tôi phải đi nói chuyện với A Hỏa!"

Vani vội vàng lật người níu lấy tay áo của anh, từ bên dưới truyền đến cảm giác thốn đến thấu xương, cả gương mặt gần như co dúm lại, mấp máy môi nài nỉ:

"Bác sĩ Tần, không sao đâu. Hôm nay chỉ vì cao hứng thôi. Anh ấy nói, hôm nay là đặc quyền duy nhất của Tiểu Quỷ..."

Tần Huy hỏi bật lại: "Cậu tin nó?"

Vani gật đầu lia lịa. Chỉ cần là lời anh ấy nói, hoang đường mấy tôi cũng tin.

Bác sĩ Tần thở dài một hơi, quay lại giường đỡ lấy Vani nằm ngay ngắn lại, làu bàu: 1

"Vớ vẩn! Một người phá, một người bảo trì, một người chịu đựng! Đúng là mối quan hệ mắc nợ nhau trong truyền thuyết..." 3


trướctiếp