Xuyên Về 1983

Chương 13


trướctiếp

Trong phòng rất tối tăm, Thư Nhiên thẹn thùng rũ mi mắt, không thấy Từ Thận gật đầu, bèn hỏi lại: "Anh Thận?"

Giọng nói của Thư Nhiên vốn trong trẻo dễ nghe, hình như không bị thời kỳ chuyển giọng tàn phá, còn có chút mềm mại.

Từ Thận vừa rồi còn có thể ép mình lắc đầu từ chối, hiện tại lại đè lên người vợ mềm nhũn, hắn miệng khô lưỡi khô, cổ họng một chữ cũng không nhảy ra được.

Hắn hít một hơi hỏi: "Chẳng phải là em không thích à?"

Người bình thường sao chịu nổi chuyện này chứ?

Huống chi, Từ Thận biết Thư Nhiên không thích hắn, thích một người biểu hiện rất rõ, luôn muốn nhìn người ta, luôn muốn chạm vào người ta.

“Tắm xong… chắc sẽ không bẩn đúng không?” Thư Nhiên lúng ta lúng túng nói, có thể là cậu đã bị đầu độc quá nhiều, cảm giác đây là cơ sở của sự thân mật.

(Đang nói đến BJ nha các bác, đoạn này tác giả mô tả tối quá làm tôi hoang mang nửa ngày Ultr)

Phân đoạn này hầu như bộ phim nào cũng xuất hiện, đương nhiên cũng không loại trừ mẫu quá nhỏ... Dù sao Thư Nhiên cũng không cảm thấy bẩn, nói như vậy thì hôn môi cũng bẩn.

Nghe câu trả lời của mình giống như vội vã đòi hỏi, Thư Nhiên đỏ mặt quay mặt qua một bên: " Anh không muốn thì thôi vậy.."

"Muốn..." Từ Thận vẫn bảo vệ sự kiên trì của mình, khàn giọng nói: "Nếu em không chê thì theo em.”

Không thấy mặt Thư Nhiên, hắn nói xong thì xoay người nằm ngửa.

Nguyên nhân chính là Từ Thận thật sự không dám nghĩ tới, cho dù Thư Nhiên nguyện ý cùng hắn làm chuyện kia, hắn cũng tuyệt đối không dám nghĩ tới.

Nói là bánh trên trời rớt xuống cũng không ngoa.

"..." Thư Nhiên lại có chút nao núng, tâm lý có thể tiếp nhận, nhưng sinh lý rất khó. Từ Thận hung hãn như vậy, chỉ sợ lát nữa sẽ bị sẽ bị rách khoé miệng cho coi.

Tiếng Thư Nhiên nuốt nước bọt vang vọng trong phòng, giống như giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, khiến đầu óc Từ Thận trở nên ầm ầm trống rỗng.

Đều là đàn ông con trai, Thư Nhiên có chút ghen tị với điều kiện của Từ Thận, cái này cũng quá ưu việt rồi, bình thường tự xử lý như thế nào?

Thật sự là có chút hối hận vì mình làm bậy, không cẩn thận cho Từ Thận một cái chìa khóa mở ra cánh cửa thế giới mới, nếu cậu không đề cập, có lẽ Từ Thận cũng không biết có một cách chơi như vậy.

"Anh Thận." Thư Nhiên muốn kéo dài thời gian, nhàm chán hỏi: "Nếu em không nói, anh có biết vẫn còn có cách chơi này không?"

"HẢ?" Khẳng định biết, nghiêm trang thảo luận cùng Thư Nhiên những vấn đề này, Từ Thận hít sâu một hơi, nhắm mắt lại nói: "Cái này rất không chính thống sao? ”

Thư Nhiên bị hỏi ngược lại, bỗng nhiên nhớ tới tiểu thuyết khiêu dâm kia, mẹ kiếp, nếu Từ Thận xem rồi, vậy đừng nói cái này, phức tạp hơn nữa cũng có.

"Hẳn là biết đúng không?" Thư Nhiên hàm hồ nói, muốn sửa sai, cậu cúi đầu.

Từ Thận đã xem qua không ít tiểu thuyết khiêu dâm, lúc xem cũng từng suy nghĩ lung tung, nhưng đọc cả trăm cuốn sách lại không thể cảm nhận được dù chỉ một giây, hắn cảm giác, hiện tại Thư Nhiên nhẹ nhàng có thể lấy mạng hắn…

"Thư Nhiên." m thanh của Từ Thận cực kỳ trầm thấp gợn sóng, cánh tay ôm bả vai Thư Nhiên nổi lên gân xanh.

Sau đó nửa ngày không nói lời nào, trong phòng chỉ có tiếng hít thở của hắn, che đi những tiếng động Thư Nhiên làm ra.

"Ưm..." Thư Nhiên nhíu mày, toát ra một chút tiếng mũi nhỏ, tranh thủ thời gian nói với hắn: "Đừng nhéo vai, đau."

Từ Thận lập tức buông tay ra, tìm kiếm điểm tập trung khác.

Sau khi tất cả dừng lại, Thư Nhiên như là đánh trận trong mưa, đứng dậy đi rửa mặt.

"..." Từ Thận lơ đãng nhìn về phía cửa, sau vài giây ngây người, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đứng dậy muốn đuổi theo, lại sợ bị Chu Huệ bắt gặp, với tay lấy hộp thuốc lá, lại nhớ tới Thư Nhiên không thích mùi thuốc lá.

Từ Thận chẳng làm gì nữa, tựa vào gối điều hòa hơi thở, chờ Thư Nhiên trở về.

Thư Nhiên ở trong phòng tắm hồi lâu mới trở ra, hai gò má lạnh như băng, hẳn là tắm rửa rất lâu. Khóe miệng cũng đỏ ửng, không biết có bị thương hay không.

"Thư Nhiên?" Từ Thận nhớ tới chuyện khốn kiếp mình làm, ôm cậu vào trong lòng, cẩn thận kiểm tra: "Xin lỗi, đau không?"

"Không sao." Loại chuyện này vốn đã xấu hổ, Thư Nhiên xoay mặt không cho hắn xem: "Ngày mai chị em phải đi xem mắt, ngủ đi thôi. ”

"Anh xem một chút." Từ Thận không theo cậu, cau mày nhìn kỹ, xác định không có chuyện gì sau đó mới buông ra: “Vất vả rồi, lần sau anh sẽ không như vậy nữa.”

“Ừm.” Thư Nhiên buồn ngủ quay mặt vào tường.

Vốn Từ Thận còn muốn hỏi cậu, có muốn hắn giúp cậu làm một lần hay không, nhưng không đành lòng quấy rầy giấc ngủ của cậu.

Hơn nữa, cơ thể Thư Nhiên đang phát triển, không có hỏa lực tráng kiện như mình, có câu 1 giọt "trung tình" bằng 10 giọt máu, Từ Thận không dám tiêu hao cậu quá nhiều, còn nhỏ.

(Đây vẫn là bản cũ có H kéo rèm, còn bảm mới cắt H để dưới cmt nha)

*

Thời tiết mát mẻ có thể ngủ ngon, Thư Nhiên ngủ một giấc đến hừng đông, tay chân mình quấn lấy tay chân Từ Thận, không phân biệt người với ta.

Cậu khẽ nhíu mày hơi lui ra, xoay người ngủ tiếp. Đáng tiếc không bao lâu sau, lồng ngực Từ Thận cũng đi theo, cực kỳ dính người.

"..." Thư Nhiên vốn định quay đầu giáo huấn đối phương, kết quả vừa quay đầu lại, đối diện với gương mặt đẹp trai mày kiếm mắt sáng, khiến thị giác cậu chấn động không ít.

Mẹ kiếp, đẹp quả nhiên có quyền, Thư Nhiên cũng không nỡ đánh hắn.

Đành phải hậm hực quay trở về.

Hai người ngủ đến 8 giờ, Chu Huệ rốt cục không nhịn được tới gọi người, sau đó quở trách Thư Nhiên, nói: "Tối hôm qua rất lạnh, sao em lại ngủ trong phòng Anh Thận? ”

Bị Chu Huệ nhìn chằm chằm, Thư Nhiên hơi căng thẳng, giải thích: "Tối hôm em nói chuyện với Anh Thận, nói một hồi thì ngủ quên mất. ”

Cũng may hôm nay trong đầu Chu Huệ toàn là chuyện xem mắt, mặc dù cảm thấy hơi nghi nhưng cũng không nghĩ nhiều: "Mau đi thu dọn đi."


trướctiếp