Mẫu Hậu, Theo Ta Đi

Chương 20: Xuất Chinh


trướctiếp

Sở Quốc, đầu tháng ba năm Thừa Khang thứ 27, Yến Châu Bình Tề vương khởi binh tạo phản. Trong một đêm hắn xuất ra hai mươi vạn quân tiến về Sở kinh. Ngày 11tháng 5, ngày 13 tháng 5, Vân Châu Bình Định vương, Cẩm Châu An Quảng vương cùng lúc phân ra khở binh hưởng ứng. Chỉ là không giống Bình Tề vương, hai vị phản vương vừa tuyên bố khởi binh liền lập tức bị đại tướng trong quân chém chết, cho nên chuyện hai vị vương gia khởi binh cũng không thực hiện được.

Năm Thừa Khang thứ 27, những ngày đầu tháng năm, Sở Hoàng phong Phiêu Kị Tướng quân Quan Định Bắc là soái, nhị Hoàng tử Sở Trạm là tiên phong, lĩnh mười vạn quân xuất chinh. Mà bên trong Ký Châu, nơi giáp ranh với Yến Châu, Sở Hoàng sớm đã có chuẩn bị. Lúc Bình Tề vương dẫn quân tới, đã sớm có hai mươi vạn binh mã hỏa lực tập trung chờ ở Ký Châu. Đôi bên cùng tiến về ranh giới giữa Yến Ký* (một địa danh) và Vĩnh Thành để giao chiến. Giằng co một lúc, khó phân thắng bại.

Ngày mồng 9 tháng 5, Sở Hoàng đến giáo trường* (nơi luyện binh hoặc là nơi đóng quân) ở phía tây kinh thành tiễn đưa chúng tướng sĩ.

Sở Hoàng mặc trên người long bào màu vàng, một thân uy nghi đứng trên đài cao. Chủ soái Quan Định Bắc, tiên phong Sở Trạm, dẫn theo năm nghìn binh lính nghe Sở Hoàng ban bố hịch văn*( bài văn của vua quan dùng để kêu gọi, hiểu dụ tướng sĩ, nhân dân) thảo phạt phản loạn. Lúc hịch văn được đọc xong, theo quy tắc, Quan Định Bắc được Sở Hoàng tự mình kính rượu tiễn đưa.

Tất nhiên, chủ soái Quan Định Bắc hôm nay tự nhiên là được nhận thiên ân*(ơn vua), nhưng càng hấp dẫn sự chú ý của văn võ bá quan đến tiễn đưa lại chính là người thành thành thật thật đứng làm nền phía sau Quan Định Bắc, Sở Trạm.

Sở Trạm hôm nay một thân ngân giáp*(áo giáp màu bạc), bên ngoài khoác áo choàng đỏ thẩm, đứng bên cạnh con ngựa to cao. Vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng, tư thế hiên ngang oai hùng, tức thì biểu lo được bộ dáng tài giỏi hơn người. So với nhị điện hạ thường ngày mặc y phục hoàng tử, vẻ mặt ôn hòa trầm tĩnh đứng trong triều, dường như là hai người hoàn toàn khác nhau.

Lúc này, cả người Sở Trạm tựa hồ lộ ra thứ ánh sáng chẳng giống ai, nàng chỉ đứng ở nơi đó, liền lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Không ít ngườ thầm nghĩ trong lòng, vốn dĩ nhị điện hạ này chỉ là một kẻ vô dụng chẳng quan tâm đến thế sự, thế nhưng không nghĩ tới người này tựa hồ trời sinh chính là thích hợp trở thành một quân nhân. Mặc vào khôi giáp, cả người liền tạo thành một bộ dáng bất đồng.

Sở Hoàng một mặt châm rượu cho Quan Định Bắc, một mặt cũng nhịn không được đem ánh mắt đặt trên người Sở Trạm vài lần. Hiển nhiên cũng không nghĩ tới, hài tử thoạt nhìn yếu yếu ớt ớt kia, mặc vào khôi giáp lại trở nên khác trước như vậy.

Châm rượu xong, Quan Định Bắc thân là chủ soái nâng lên tửu bôi nói lời từ biệt: "Bệ hạ yên tâm, lần này thần ra trận nhất định có thể giương cờ chiến thắng."

Sở Hoàng nghe xong tự nhiên cười to nói: "Tốt, trẫm chờ tin chiến thắng của tướng quân."

Chờ lúc Quan Định Bắc lạy từ biệt xong, Sở Trạm mới tiến lên nói: "Phụ hoàng, nhi thần bái biệt." Muốn tiếp cận Sở Hoàng, khi đứng trước hắn không nên nói nhiều lời.


trướctiếp