Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn Hò

Chương 17: Chim trong lồng chính là tôi (7)


trướctiếp

Biên tập: Mày là bố tao

Hiệu đính:... #.- /.....--.- / --.--.-

Trên danh nghĩa là nói mớ, thực ra là hai người đang buôn chuyện.

Thực ra giống như quay phim truyền hình, bọn họ diễn trước, rồi phòng viết tiếp sẽ tiến hành sửa chữa lại, tương đương với biên tập hậu kì.

Chỉ cần tư liệu sản xuất đủ nhiều và hậu kỳ đủ tốt thì có thể muốn làm gì thì làm, Hà Gia tám nhảm với Giản Thu, nói một cách "văn vở" là đang tạo ra tư liệu sản xuất.

Nói được một lúc, Hà Gia ngáp liên tục, Giản Thu nói: "Hay là đi ngủ đi, chúng ta cũng nói nhiều rồi".

Hà Gia sờ ga giường mềm mại: "Giường của cậu bao nhiêu tiền?".

Giản Thu lập tức trả lời: "Giường ba mươi nghìn, nệm sáu mươi nghìn, ga giường bốn nghìn... Tôi không thích quá xa hoa".

Hà Gia trợn tròn mắt: "Thế này còn chưa đủ tốn kém á? Cậu có biết một quả thận chỉ có giá hai mươi nghìn không? Thay vì mua cái giường này, tôi có thể có được ít nhất là bốn quả thận".

"...". Giản Thu không nhịn được cười.

Hà Gia nói: "Vốn dĩ tôi không ngủ được, nhưng chả mấy khi được vào đây, phải hưởng thụ bốn quả thận thật tốt mới được".

Giản Thu an tĩnh trong chốc lát, giọng nói mất tự nhiên trong bóng đêm: "Nếu anh thực sự thích, chỉ cần cầu xin tôi thêm vài lần, sau này tôi sẽ cho anh ngủ ở đây".

Anh ta đợi một lúc, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Hà Gia.

Hiển nhiên là đã ngủ.

"..."

Sáng hôm sau, Hà Gia thức dậy, chưa kịp mở mắt đã cảm nhận được nguồn nhiệt ấm áp bên người, anh vô thức ôm lấy, sau đó nghe được một giọng nói: "Dậy nhanh lên, đừng ngủ nướng nữa".


trướctiếp