Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn Hò

Chương 1: Nam chính truyện hường phấn hóa ra là tôi (1)


trướctiếp

Biên tập: Mày là bố tao

Hiệu đính:... #.- /.....--.- / --.--.-

Ánh sáng lờ mờ, không khí nóng bỏng.

Một chàng trai khá điển trai bị một người đàn ông mặc Âu phục ôm chặt.

Chàng trai mê man, mắt ngân ngấn nước, anh nghe thấy người đàn ông cất lên giọng nói dễ nghe: "Đi nhầm phòng? Anh cho rằng tôi sẽ tin lời nói dối đó sao?".

Chàng trai giãy giụa, vừa xấu hổ vừa giận dữ đấm ngực người đàn ông: "Sếp tổng, anh nghe tôi giải thích đã".

Người đàn ông cười khẩy, nắm cằm chàng trai, cúi đầu.

Lúc miệng người đàn ông chỉ cách môi chàng trai một đốt ngón tay, chàng trai thở phào nhẹ nhõm, đẩy người đàn ông trước mặt ra.

"Được rồi người anh em, đừng hôn, chương này kết thúc ở đây. Gần đến giờ tan sở rồi, chương sau để mai làm."

Chàng trai vỗ ngực người đàn ông, cười ha ha: "Vừa nãy đánh anh có đau không?".

Người đàn ông che ngực lại, lặng lẽ gật đầu.

Chàng trai châm một điếu thuốc, vươn tay: "Tôi tên là Hà Gia, anh là?".

"Sở Đường."

Hà Gia nhìn khuôn mặt tuấn tú của Sở Đường: "Nghe nói anh mới tới vào hôm nay à? Trước đây chưa từng làm công việc này nhỉ?".

Sở Đường gật đầu.

Hà Gia tò mò hỏi: "Anh đến từ đâu thế? Sao lại đến phòng lấp hố của chúng tôi?".

Ai cũng biết rằng phòng lấp hố của Cục Xuyên nhanh là nơi vất vả nhất nhưng lại có lương thấp nhất.

Sở Đường ấp úng: "Thị trường không ổn lắm... Trước đây tôi là nam hai trong ngoài bất nhất của Tấn Giang xanh lè".


trướctiếp