Lại Đây Chồng Hôn Một Cái

Chương 5: Phiền phức 2


trướctiếp

- Mật Kết-

Chiếc đèn cảm ứng âm thanh ngoài phòng nhấp nháy, một lúc sau, ngoài cửa vang lên tiếng chìa khóa tra vào ổ khóa. 9h30 tối tinh vân đầy trời, ánh sáng đèn đường bên ngoài cửa sổ len vào phòng, thiếu niên ngồi trước bàn học trong tay cầm chiếc bút đen với đủ màu sắc, đang ngồi làm bài tập.

Ánh sáng ảm đạm của chiếc đèn bàn chiếu lên gương mặt dịu dàng của thiếu niên ấy.

Đó là một người con trai rất đẹp, trắng nõn trắng nà, có làn da mịn màng như trẻ sơ sinh, khiến người ta muốn thương yêu. Dường như cậu đang gặp phải một đề bài khó, thiếu niên hơi nhăn mày, ngón tay chuyển sang một bên, viết lên tờ giấy nháp mấy công thức.

Chiếc đồng hồ báo thức vang lên những tiếng tích tắc tích tắc.

Người phụ nữ nhẹ chân nhẹ tay đẩy cửa ra, dáng người cao cao, trên lưng đeo cặp công văn. Bà quay đầu, đầu tiên bà nhìn căn phòng khách tối đen, sau đó đưa ánh mắt đến trước cửa phòng Tăng Lý.

Dưới khe cửa lấp ló ánh sáng mày vàng nhạt. wtp mật kết

Ngay phút giây ấy, tâm trạng mệt mỏi sau một ngày làm việc của người phụ nữ bỗng tan biến trong nháy mắt, bà thở ra một hơi rồi bước đến trước cửa phòng cậu trai kia, gõ gõ cửa hỏi: "A Lý, con đang làm bài tập à?"

Tăng Lý nhận ra người phụ nữ kia mới về, hơi giật mình, trả lời: "Vâng, sắp làm xong rồi ạ."

Du Du nói: "Muốn uống sữa không? Để mẹ đi hâm cho con nhé."

Ngay lúc bà định rời đi, giọng nói lí nhí của Tăng Lý lại bay ra, "Không cần đâu."

"Con đã hâm rồi." Ánh mắt Tăng Lý dừng lại ở chiếc cốc đã hết sữa.

Giọng nói của Du Du mang theo sự áy náy: "Thế con ngủ sớm nhé, bài tập không làm xong thì không làm nữa, nghỉ ngơi sớm đi."

Tăng Lý trả lời một tiếng vâng.

Du Du nhìn căn phòng từ đầu đến cuối vẫn luôn đóng chặt kia, vô cùng bất đắc dĩ thở ra một hơi.

Đã mấy năm rồi bà không nói chuyện nghiêm túc với con trai mình.

Là từ khi ly hôn với người chồng trước, bà không ngừng bôn ba khắp nơi làm việc, Du Du năm ấy nghĩ rằng tất cả những điều này là vì tốt cho con trai, vì muốn cho cậu một gia đình có điều kiện thật tốt, cho nên bà dồn toàn lực vào công việc. Ngược lại lại không thể chăm sóc tốt cho con trai.

Thậm chí lúc con trai bị bắt nạt, đau khổ vật lộn, bà vẫn chẳng biết gì cả, bà lại còn cãi nhau với chồng trước, lơ là con cái, gián tiếp làm cậu tuyệt vọng hết lần này đến lần khác, tạo thành áp lực gia đình đối với cậu. Du Du biết, bà không đủ tư cách để làm mẹ.

Bà lặng lẽ cụp đôi mắt, mệt mỏi ném cặp công văn lên sofa, một căn hộ nhỏ hai phòng ngủ một phòng khách, là hạnh phúc cuối cùng của bà. Nhưng, ngay lúc Du Du đang định quay về phòng tắm rửa, đằng sau truyền đến một tiếng vang, cửa phòng Tăng Lý mở ra.

Cậu chàng đứng ở đó, nét mặt bình thản, dường như hơi căng thẳng, căng thẳng?

Cậu nói: "Mẹ, mẹ ơi... chú Giang, mẹ, mẹ còn liên lạc với chú ấy không?"

Giang Niên là người từng theo đuổi Du Du, không chê bà từng có một đời chồng, cũng sẵn lòng kết hôn cùng bà. Nhưng sau này do Du Du không yên tâm về Tăng Lý, vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn với ông, cho nên bà từ chối ý tốt của Giang Niên, hai người từ đó về sau ít liên lạc hơn.

Tăng Lý không biết chuyện giữa người lớn, cậu im lặng nhận lấy tờ giấy bên trên có viết một dãy số điện thoại, nhét vào túi, sau đó dậy mặc quần áo chào đón ánh nắng mai.

À đúng rồi, Giang Niên là một cảnh sát. wtp mật kết

Sáng hôm nay Du Du vẫn như cũ ra khỏi nhà từ sớm, cũng chẳng kịp ăn sáng, càng không kịp nấu đồ ăn sáng, lúc Tăng Lý đang đeo tạp dề rán trứng ở trong bếp thì tiếng gõ cửa của Tưởng Tu Vũ vang lên.

Tăng Lý biết là cậu ta, nói một câu cửa không khóa, Tưởng Tu Vũ bèn mở cửa ra, đầu tiên là thò đầu vào trước.

Cậu ta nhìn thấy Tăng Lý đang cần cù lao động trong phòng bếp thì hơi sửng sốt, "Gấu nhỏ màu hồng?"

Vừa đúng lúc Tăng Lý đang lật trứng rán, nghe thấy những lời này thì động tác trên tay làm hơi mạnh, nên bị dầu nóng té lên tay, cậu "sít" một tiếng.

Cậu hơi ngượng ngùng, xấu hổ nói, "Không... không phải của tôi. Là do mẹ tôi mua."

Tưởng Tu Vũ gật đầu, không để ý lắm, thể hiện mình hiểu. Phụ nữ ấy mà, đều có trái tim của thiếu nữ, mẹ cậu ta cũng một nấy tuổi rồi mà vẫn muốn đến Disneyland làm công chúa với ba cậu ta đấy.

Cậu ta hơi thèm những miếng lạp xưởng và những lát bánh mì nướng cắt sẵn ở bên cạnh, Tăng Lý nhìn ra bèn bảo cậu ta ăn.

Tưởng Tu Vũ nói một câu cảm ơn, vừa ăn vừa nói: "Hôm nay bà tôi đi thăm ông nội rồi, bảo tôi ra ngoài mua đồ ăn, tôi vẫn chưa ăn gì, còn lại có đủ cho anh ăn không?"

Tăng Lý lấy miếng trứng rán ra đĩa, màu sắc vừa đẹp, một màu vàng hấp dẫn.


trướctiếp