Lại Đây Chồng Hôn Một Cái

Chương 43: Khởi đầu 3


trướctiếp

- Mật Kết-

Buổi tối đương nhiên Phí Lập không được nằm cùng chăn với Tăng Lý.

Oán niệm của hắn với chuyện này cực sâu, thậm chí còn muốn đánh Thái Khang một trận.

Tăng Lý ngược lại chẳng nghĩ gì, hai giờ sáng cậu dậy rót nước uống, lúc đi ra phòng khách cậu thấy Thái Khang đang ngồi bất động trong phòng đàn, đôi mắt nhắm chặt, ngón tay đặt lên những phím đàn, trông rất buồn bực.

Cậu không nói gì, uống nước rồi quay lại phòng ngủ tiếp.

wtp Mật Kết

Sáng sớm ngày hôm sau, Tăng Lý vẫn đang còn ngủ thì bị tiếng gõ cửa ầm ầm của Phí Lập đánh thức.

Tăng Lý dụi mắt bò dậy: "Ừm... sao thế?"

"Đi đi đi, dậy ăn sáng nào." Phí Lập xốc chăn của Tăng Lý lên, không khí lạnh tràn vào bên trong.

Tăng Lý giật mình, Phí Lập lấy quần áo ở đầu giường ném cho cậu, nói: "Đi thôi đi thôi, mặc quần áo vào chúng ta đến Tây Hồ chơi, khó lắm mới đến được một lần."

"Ờ ờ...." Tăng Lý mơ màng, cậu cởi áo ngủ ngay trước mặt Phí Lập, hỏi hắn: "Buổi biểu diễn... lúc mấy giờ?"

Phí Lập luống cuống, tự giác tránh mắt đi, quay lưng lại với Tăng Lý, tay nhét vào trong túi quần. Nhưng tầm mắt lại bất giác lén lút nhìn làn da trắng nõn như sữa bò của Tăng Lý.

Phí Lập nói: "Tối mới diễn, bọn mình ra ngoài chơi, trưa mai về."

Tăng Lý gật đầu: "Ừm, được."

Cậu không quen chỗ này, tất cả đều dựa vào Phí Lập, Phí Lập nói đi đâu cậu đi đó.

Cũng không sợ bị lừa.

wtp Mật Kết

Thấy Tăng Lý muốn thay quần, yết hầu Phí Lập lăn qua lăn lại, vội vàng lấy lý do chạy mất: "Vậy... vậy tôi ở ngoài chờ cậu. Đánh răng rửa mặt nhanh lên đấy."

Không lâu sau, Tăng Lý thay quần áo xong ra khỏi cửa. Du Du rất biết chọn quần áo cho cậu, lúc này Tăng Lý bước về phía phòng khách sau lưng cậu là ánh sáng mặt trời sáng chói, cơn buồn ngủ vẫn chưa hết, cậu ngáp một cái, cực kỳ giống một chú mèo lười biếng.

"Chút nữa hai người định đến Tây Hồ à?" Sau khi Tăng Lý ngồi xuống bàn, Thái Khang hỏi.

Bữa sáng rất giản dị, nhìn một cái là biết mua ở tiệm đồ ăn sáng dưới lầu.

Phí Lập nói: "Ừ, mày muốn làm dẫn đường cho bọn tao à?"

Thái Khang cắn bánh bao nhân rau, không mặn không nhạt nói: "Mày mơ à, tao không rảnh."

Hắn ngừng một lúc rồi bổ xung: "Có rảnh cũng chẳng muốn."

Không muốn xem hai đứa mày show ân ái.

Phí Lập: "...."

Phí Lập chậc một tiếng, tiện tay cầm cái bánh bao nhân thịt cực kỳ tự nhiên đưa cho Tăng Lý, trong mắt Thái Khang thì điều này cực kỳ ân cần.

Tinh thần của Thái Khang xem ra khá tốt, chuyện này khiến Tăng Lý nghĩ đến chuyện lúc hai giờ đêm hắn vẫn chưa đi ngủ, hơi nghi ngờ.

Bữa sáng giải quyết rất nhanh, Thái Khang ném rác của mình vào thùng rác, cũng không thèm quan tâm đến hai người, nhàn nhã lau tay nói: "Ăn xong thì dọn rác đấy, cơm trưa thì hai người tự lo, năm giờ chiều ở đây đợi tao đến đón."

Đôi bàn tay kia rất hợp với việc đánh đàn, cực kỳ đẹp.

wtp Mật Kết

Thái Khang lau tay xong, bỏ khăn lau xuống nói: "Tao còn có việc, đi trước đây, nhớ khóa cửa đấy."

Hắn nói xong cũng không tiếp đãi hai người nữa, mở cửa ra đi luôn.

Phí Lập quay đầu nhìn Tăng Lý nhún nhún vai, cười nói: "Nó là thế đấy, đừng quan tâm đến nó. Chúng ta đi luôn hay đợi thêm lúc nữa?"

Đối với Phí Lập mà nói, thật ra hai cái cũng chẳng khác gì nhau.


trướctiếp