Lại Đây Chồng Hôn Một Cái

Chương 39: Trái tim loạn nhịp 1


trướctiếp

- Mật Kết-

Công ty của Du Du lễ quốc khánh được nghỉ ba ngày, ông chủ mở lòng từ bi cho mọi người về nhà sớm, về bên gia đình.

Bình thường cơm nước trong nhà toàn do Tăng Lý làm, hôm nay lúc Tăng Lý vừa đẩy cửa ra, ở đằng xa xa đã nghe thấy tiếng hát nho nhỏ của người phụ nữ, sau đó là ngửi thấy mùi thơm thức ăn lâu lắm rồi chưa ngửi thấy.

Tăng Lý ngẩn ngơ, không nghĩ đến bà về nhà nhanh thế, cậu cởi giày ra bước vào nhà: "Mẹ...."

Nghe thấy thế tiếng hát của Du Du ngừng lại.

wtp Mật Kết

"Con về rồi à." Bà vén tóc mai ra đằng sau tai, tay cầm cái muôi quay đầu cười: "Sắp xong rồi, con ngồi đợi mẹ một lúc."

Tăng Lý gật gật đầu: "Vâng... ạ."

Nói sao nhỉ... cậu cứ cảm thấy là lạ ấy.

Bình thường cơm nước đều do cậu tự nấu hết, cái cảm giác có người nấu cơm cho mình... khiến Tăng Lý cảm thấy, là lạ không được tự nhiên lắm.

"Sao thế, không ngon sao?" Trên bàn cơm Du Du lo lắng hỏi cậu.

Tăng Lý vội vàng lắc đầu, cậu nấu ngon, Du Du cũng như vậy, ở mặt này có lẽ là theo gen, "Không, không đâu... ngon lắm ạ."

Du Du áy náy với cậu, muốn quan tâm hỏi han tình hình gần đây của Tăng Lý, cũng muốn nói chuyện với cậu, nên nói: "Gần đây... thành tích của con thế nào?"

Tăng Lý: "...Ờm, vẫn vậy ạ."

"Vậy... cuộc sống có chỗ nào không hài lòng không? Hoặc là con cần gì, gần đây mẹ có tiền rồi, gì cũng có thể mua cho con." Bà nói xong lại cười, hơi xấu hổ, "Đừng khách sáo với mẹ."

Tăng Lý lắc lắc đầu, cậu thật sự không thiếu gì cả: "...Không ạ."

Không biết nên nói gì mới được.

Du Du gật gật đầu, một lúc sau lại ngước mắt nhìn cậu, hỏi: "Mẹ thấy kích thước quần áo của con... sao lại mua cỡ to thế? Con mặc vừa không?"

Bình thường Tăng Lý toàn mua to hơn một size.

wtp Mật Kết

"À...." Tay Tăng Lý khựng lại, cậu chợt nhớ ra, rồi ngại ngùng gãi gãi má nói: "Không phải của con... là của bạn cùng bàn."

Size áo của Phí Lập rộng hơn cậu rất nhiều.

Du Du há hốc miệng, ngạc nhiên nói: "Cậu bạn lần trước đến nhà mình ăn cơm đấy hả?"

Tăng Lý ngoan ngoãn gật đầu, không biết vì sao cậu lại thấy hơi ngại. Dù sao mẹ cậu lần trước khá là thích Phí Lập.

"Ồ ồ..." Du Du cười, đối với chuyện Tăng Lý có bạn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, bà dè dặt nói: "Vậy có cơ hội thì mời cậu bạn ấy về nhà ăn cơm nữa nhé? Hoặc là gửi đồ tặng cho người ta, dù sao người ta cũng quan tâm con như vậy, chúng ta cũng nên có qua có lại mới được."

Nếu đối tượng đổi thành người khác thì có khi Tăng Lý còn do dự, nhưng người kia là Phí Lập, cậu bèn gật đầu, nói: "...Vâng."

"Đúng rồi," Du Du như nghĩ ra điều gì đó, lại nói, "Đợi chút nữa mang cả quần áo sang cho người ta đi? Đừng quên đấy."

"...Vâng." Trong khoảng thời gian ngắn Tăng Lý vẫn chưa nghĩ ra Du Du đang nói đến chuyện gì.

Đợi đến lúc ăn cơm xong Du Du vào phòng bếp rửa bát, trong lúc vô tình lướt qua ban công cậu mới nhận ra.

Từ sau khi hai người ngủ chung ấy, Phí Lập vẫn luôn đến nhà cậu ngủ, vừa đúng lúc cuối tháng Du Du bận không về nhà được, nên vẫn luôn không phát hiện ra.

Mà lần trước Phí Lập đến nhà cậu ngủ lại... hắn tắm xong thì để lại đồ bẩn quên mang về, cậu tiện tay giặt luôn cho hắn.

Mà trên ban công lại chính là bộ quần áo này của Phí Lập... mẹ cậu vừa nãy nói đến là cái này sao a a a!!


trướctiếp