Lại Đây Chồng Hôn Một Cái

Chương 32: Học tập 2


trướctiếp

- Mật Kết-

Trước cuộc thi tháng chuyện gia đình của Tưởng Tu Vũ cuối cùng cũng giải quyết xong, Giang Niên bận xong bèn tìm thời gian đến nhà Tăng Lý, trong tay ông còn mang theo một túi hoa quả.

Du Du biết trước là ông muốn đến, xin nghỉ phép ở nhà tiếp đón Giang Niên. Dù sao nếu không có Giang Niên thì Tăng Lý có thể sẽ gặp nguy hiểm.

wtp Mật Kết

"Cảnh sát Giang anh khách sáo quá, tôi còn chưa cảm ơn anh nữa." Du Du lùi lại, nhường đường cho Giang Niên vào.

"Đã lâu không gặp, cô gọi tôi cảnh sát Giang nghe lạ quá." Giang Niên cười ngại ngùng, gãi gãi gáy thò đầu vào trong quan sát, hơi căng thẳng nói: "A Lý đâu?"

Du Du cười nói: "Đang trong phòng làm bài tập, tôi vẫn đang nấu cơm, vừa hay còn món cuối cùng, cảnh sát Giang ở lại ăn một bữa."

Giang Niên chẳng ừ hử gì cả, Tăng Lý nghe thấy âm thanh thì rón rén ra mở cửa, cậu trốn đằng sau khe cửa lễ phép gọi một tiếng: "Chú Giang."

"Không bận, cô cứ vào nấu ăn đi, tôi có vài câu muốn nói với thằng nhỏ." Giang Niên quay đầu nhìn Du Du nói, Du Du đáp một tiếng vâng rồi vào phòng bếp, còn ông thì bước về phía Tăng Lý, cố gắng nín cười, rõ ràng là đang buồn cười, "Đã lâu không gặp."

Tăng Lý mím môi nhìn ông, nhẹ nhàng gật đầu, nói vâng.

wtp Mật Kết

"Ra ngoài nói hay vào phòng nói?" Giang Niên biết tình hình của Tăng Lý, nên cực kỳ kiên nhẫn hỏi cậu.

Tăng Lý do dự một lúc mới lùi lại một bước, nhỏ giọng nói: "Vào... đây đi ạ."

"Chú Giang đến đây lần này là muốn nói với cháu mấy chuyện của nhà họ Tưởng," Giang Niên cười rồi lấy một hộp socola được gói gém xinh đẹp từ trong túi ra, hơi căng thẳng đưa cho Tăng Lý, một tay khác xoa xoa mũi, dường như sợ cậu không thích, "Tiện đường cảm ơn cháu."

Tăng Lý vô cùng ngạc nhiên, một lúc lâu sau mới kịp phản ứng lại, chậm rì rì nhận lấy socola, lắc lắc đầu: "Cháu mới là người nên... cảm ơn chú Giang."

Trước kia cậu cũng từng có suy nghĩ gọi điện cho ông, nhưng lại sợ làm phiền Giang Niên, thứ hai là cậu không giỏi nói chuyện, cho nên tạm thời để đó.

Giang Niên thấy cậu ngoan ngoãn, trong lòng lại càng yêu mến: "Không nói những thứ này nữa, để chú nói cháu nghe chút tình hình của nhà họ Tưởng nhé."

Ông vừa nói vừa định chuyển cái ghế sang để ngồi, lúc chuẩn bị ngồi thì mới nhớ ra, ông ngẩng đầu nhìn Tăng Lý: "Chú ngồi được không?"

Tăng Lý đỏ mặt, vội vàng gật đầu: "Được, được ạ."

Giang Niên cười, cởi mũ đặt xuống bàn, hình như ông mới làm việc xong là từ sở cảnh sát đến đây luôn.

wtp Mật Kết

"Cảm ơn. Nửa tháng nay chú đang bận rộn vì chuyện gia đình bọn họ, những thứ rắc rối khác thì thôi không nói nữa, nhưng tình hình bây giờ của gia đình bọn họ thì người anh cả của nhà họ Tưởng theo như yêu cầu của gia đình họ thì miễn vào tù, nhưng phải tốn không ít tiền." Ông thở dài, ngòn tay nhẹ nhàng gõ gõ lên bàn, "Vụ án lần này rất đặc biệt, nên cũng được châm chước. Cũng may là giữa người nhà bọn họ có hiểu lầm cho nên mới không tạo ra thương tổn nào, nếu không con trai cả nhà họ Tưởng chắc chắn phải vào tù."

Ông cười, bỗng nói sang chuyện khác: "Sự việc chú đã nghe nói rồi, lần này nếu không có cháu, mọi chuyện có thể không được thế này, hiểu lầm của nhà bọn họ có thể cả đời này cũng chẳng giải quyết được. Cảm ơn cháu, Tăng Lý, cháu rất dũng cảm, cũng rất thông minh. Nếu sau này có hứng thú có thể làm cảnh sát đấy."

Tăng Lý bị Giang Niên trêu đến mức ngại ngùng, cực kỳ xấu hổ, cậu đưa tay xoa xoa gáy, hỏi: "Bọn họ... giải hòa chưa ạ?"

Không ngờ Giang Niên lại lắc đầu: "Vẫn chưa, chuyện này ấy à, khó nói lắm. Có lẽ chuyện này sẽ là một vướng mắc không bao giờ có thể xóa đi trong lòng mỗi người nhà họ."

Giang Niên không nói chi tiết, nhưng Tăng Lý có thể lờ mờ cảm nhận được, nhà họ bây giờ chắc chắn không tốt lắm, ít nhất thì Tưởng Văn Linh cũng không tốt. Một người phạm phải sai lầm, thì làm sao có thể có được sự khoan dung như vậy?

Có nguyên nhân ắt có kết quả, con trai thứ hai nhà họ Tưởng vì bản thân được yêu thương chiều chuộng hơn mà dẫn đến hậu quả đau lòng, mà Tưởng Văn Linh cũng được định trước phải vì những chuyện mình làm sai mà trả giá đắt.

Trong chuyện này, đáng thương nhất, cũng vô tội nhất chính là Tưởng Tu Vũ.

wtp Mật Kết

Trong lòng Tăng Lý cảm thán, Giang Niên nhận ra thương cảm của cậu bèn cười, nói: "Cháu đúng là giống mẹ cháu."

Tăng Lý ngơ ngác: "Dạ?"

Giang Niên cười, từng câu từng chữ lặp lại: "Lương thiện giống hệt nhau."

Mặt Tăng Lý đỏ bừng, cậu vẫn chưa thích ứng được với những lời khen của người khác nên vẫn hơi căng thẳng.

Giang Niên chống tay ở mép bàn nói: "Nhưng, vì chuyện này bọn chú đã điều tra ra được trước kia con trai cả nhà họ Tưởng cho vay nặng lãi, những thứ này đều là phi pháp, đợi đến lúc sắp xếp xong chứng cứ thì ông ta có phải vào tù hay không, thì cũng chưa nói trước được."

"Dạ?"

Giang Niên nhìn thấy Tăng Lý ngây ngốc ngẩng đầu lên, đôi mắt ấy mở lớn tràn ngập mờ mịt, ông không nhịn được xoa đầu cậu, đứng dậy lại đội mũ vào nói: "Chuyện của nhà họ Tưởng, bọn chú là vì tình người mới bỏ qua. Nhưng chuyện này không giống vậy."

Người sở dĩ là vì người, là vì con người luôn có tình cảm, luôn có tình cảm cao hơn tất cả.

Tình thân, tình bạn, tình yêu... một người có những thứ này mới có thể xưng là con người. Cảnh sát cũng không ngoại lệ, trong những tình huống hợp lệ sẽ được châm chước, cũng không đánh mất đi nghĩa lớn.


trướctiếp