Hoàng Tử Cố Chấp Ở Lại Giả Đáng Thương

Chương 6: Tiểu bá vương Tạ Thời Quyết


trướctiếp

Lúc trước đi trên đường bị người chú ý đã khiến hắn có chút không khỏe, bây giờ cả mấy chục con người nhất thời im lặng, dồn mấy chục đôi mắt nhìn về phía hắn, Đoạn Hành Dư càng cảm thấy không được tự nhiên. Trên mặt không cảm xúc, hắn đưa mắt nhìn khắp nơi, muốn tìm kiếm vị trí còn trống, đồng thời tầm mắt cũng dừng tại khuôn mặt mỗi người, muốn tìm tìm xem có gương mặt hắn quen thuộc không.

Đột nhiên, có một bóng người nhanh chóng chạy tới, thiếu niên có khuôn mặt non nớt xuất hiện bên cạnh Đoạn Hành Dư, hắn tỏ ra thập phần quen thuộc, hưng phấn vỗ bả vai Đoạn Hành Dư, "Hóa ra người nhập học hôm nay chính là ngươi?"

Đoạn Hành Dư có chút ngốc, lúc này mới thấy rõ người tới, cư nhiên là Thái Vũ Quân.

Không nghĩ tới nhanh như vậy lại gặp mặt, quả nhiên trong người có nhiệm vụ, tùy tiện đi học cũng vừa vặn gặp vai chính trong cùng một lớp.

"Thái huynh, ngươi khỏe a, ha hả..." Hắn vừa rồi cũng cố tình nhìn một chút, vẫn không thấy Tạ Thời Quyết, nghĩ chắc hẳn y cũng không học cùng lớp, hắn thoáng thở nhẹ một hơi.

Trải qua hôm qua, Đoạn Hành Dư đã điều chỉnh tâm tình tốt, giờ phút này nhìn thấy Thái Vũ Quân cũng không còn quá mất tự nhiên, hắn tận lực đem y trở thành đồng học bình thường mà đối đãi.

"Xin hỏi, còn bàn trống nào không?"

"Chỗ đó." Thái Vũ Quân chỉ vào bàn gần cuối ở góc tường.

"Đa tạ." Đoạn Hành Dư hướng tới vị trí được chỉ mà đi đến.

Trí Thức đường bên trong bài trí không nhiều, Đoạn Hành Dư nhìn lướt qua, ước chừng chỉ khoảng hai mươi người. Quốc Tử Giám phân thành bốn học đường, từ cao tới thấp phân biệt thành Bác Nhã đường, Cao Đức đường, Hàm Hậu đường và Trí Thức đường, mỗi học đường không chia quá nhiều học sinh, chỉ gồm con cháu đến tuổi đi học của trọng thần đương triều, Đoạn Hành Dư mới vào học, liền vào Trí Thức đường.

Đoạn Hành Dư mới vừa ngồi xuống, phát hiện Thái Vũ Quân cũng đi theo hắn, ở vị trí bên cạnh hắn mà ngồi xuống, khuôn mặt cười hì hì nhìn hắn, "Không biết nên xưng hô thế nào?"

"Đoạn Hành Dư."

"Dư trong cái gì?"

"Mỹ ngọc."

"Thì ra là thế." Hai người câu được câu không mà trò chuyện, bởi vì đoạn thời gian này Đoạn Hành Dư luôn mơ thấy những sự tình liên quan đến Thái Vũ Quân, đối với y thật ra đã biết rất nhiều, lúc này gặp mặt không giống với Thái Vũ Quân mới gặp hắn sẽ thắc mắc nhiều đề tài.

Thái Vũ Quân tiếp tục hăng hái hướng đầu lại gần, ra vẻ thần bí hề hề.

Thấy thế Đoạn Hành Dư cũng ghé đầu sang, nghe y nói: "Người ngồi phía trước ngươi là một nhân vật cực kỳ hung dữ..." Hắn càng nói càng nhỏ giọng, tựa hồ có chút kiêng kị, "Không ai dám chọc hắn, ngươi tốt nhất cũng đừng trêu chọc hắn."

Đoạn Hành Dư gật gật đầu, nghĩ đến một nửa, trong lòng đột nhiên có dự cảm bất an-

"Vì sao?" Hắn nhìn chăm chú vào đôi mắt tròn tròn của Thái Vũ Quân, "Vì sao không nên chọc hắn?"

"Ở nơi này ai cũng công nhận hắn chính là tiểu bá vương!"

Nói đến người này, Thái Vũ Quân tựa hồ đối với hắn có phê bình kín đáo: "Luôn mang khuôn mặt lạnh lẽo, một bộ dáng không coi ai ra gì."

"Tiểu bá vương?!" Hắn bắt đầu dại ra, nhất thời người đằng trước cũng quay xuống nhìn, trong mắt Thái Vũ Quân cũng lộ ra một chút nghi hoặc. Hắn nuốt nước miếng, yên lặng ghé sát vào Thái Vũ Quân, ôm tia hy vọng cuối cùng hỏi thêm một câu: "Tiểu bá vương kia... Tên gì vậy?"

"Tạ Thời Quyết."

"Tạ trong cảm tạ, Thời trong thời gian, còn Quyết là cái này?" Hắn chỉ vào ngọc quyết bên hông.

Bởi vì Đoạn Hành Dư giải thích họ tên khá kỳ lạ, Thái Vũ Quân trong chốc lát mới phản ứng lại, gật gật đầu.


trướctiếp