Đại Sư Huyền Học Là Kẻ Tham Ăn

Chương 8


trướctiếp

Về đến nhà, Dương Tam trực tiếp mở két bảo hiểm bằng tay không.

Bên trong có một mảnh vỡ định chạy trốn, Dương Tam nhanh tay nhanh mắt tóm lấy, nghe được ý thức của mảnh vỡ.

"Không! Thả ta ra! Thả ta ra!"

Khóe miệng Dương Tam giật giật, sao kiểu gì nghe giống như cô đang ép buộc con gái nhà lành thế này (1). Cô không ngờ mảnh vỡ của chiếc Bình Đoạt Vận lại có linh trí của mình. Hoặc có thể lúc cô tiêu hủy cái bình, linh trí ở chỗ khác, sau này mới trở về nguyên thân, một ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức đã có thể mê hoặc con người.

(1) Nguyên văn: bức lương vi xướng

Số mệnh mà Tề San lấy của Điền Vũ Kha phần lớn đều bị mảnh vỡ này hấp thụ, một phần thì bố thí cho Tề San xem như ít lợi lộc.

"Thả ta ra, ta sẽ giúp ngươi lấy số mệnh của người khác, giúp ngươi tu hành cực nhanh".

Mảnh vỡ này cũng đã nhận ra mùi của Dương Tam, biết rằng không thể chạy thoát thì bắt đầu cầu xin.

Dương Tam tuy tham ăn nhưng cách thức tu hành của cô là Đạo môn chính tông, khinh thường sử dụng phương pháp này. Cô nhìn nó bằng nửa con mắt, một miếng ăn luôn chút linh trí khó khăn lắm mới gom góp được của Bình Đoạt Vận, còn những mảnh vỡ khác, cô dùng Thái Dương Chân Hỏa đốt, lần này cô nhìn chằm chặp cho đến khi chúng tan hết thành tro để chúng không có cơ hội gây rối.

Công bằng mà nói thì mùi vị của cái Bình Đoạt Vận này cũng không tồi, tiếc là vừa mới được ngửi thức ăn ngon lành, đã từng được ngắm biển xanh, không có gì đáng gọi là nước, chưa từng đến núi Vu thì sao biết cái gì gọi là mây (2). So sánh cả hai với nhau thì như đang nhai rơm vậy.

(2) Nguyên văn: Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ/Trừ khước Vu Sơn bất thị vân: Hai câu thơ trong bài thơ Ly tứ kỳ 4 của nhà thơ Nguyên Chẩn thời Trung Đường viết khóc người vợ đã mất, ý chỉ sự chung thủy. Ở đây có thể hiểu chị Tam đã "chung thủy" với món ăn đó rồi không thể ăn được món khác nữa.

Dương Tam thở dài dằng dặc, u uất trong lòng chảy ngược thành sông.

"Đại nhân có chuyện gì vậy?", Tiểu Kim đang tu luyện cũng không quên quan tâm chủ nhân, bày tỏ lòng trung thành của mình.

Tiểu Kim lăn lộn ở nhân gian lâu như vậy, hiểu rõ tình hình ở hiện đại hơn Dương Tam. Thế là cô nói với nó về người vừa nãy.

"Ta là một con yêu quái có nguyên tắc, không ăn người bậy bạ!", cô nhấn mạnh một lần nữa như muốn thuyết phục bản thân. Còn về việc lúc trước cô muốn ăn Tiểu Kim thì vì nó là đồ của cô, giải quyết nó như nào là quyền của cô chứ.

Ở phương diện này đầu óc Tiểu Kim đúng là nảy số cực nhanh, lập tức cho cô ý kiến: "Đại nhân có thể xem hắn có nguyện vọng gì muốn thực hiện, sau đó giao dịch với hắn".

Hai mắt Dương Tam sáng rực, nhìn Tiểu Kim một cách đầy khen ngợi.

Tiểu Kim lại càng thêm đắc ý dào dạt.

Dương Tam suy nghĩ một lúc, "Mình cảm thấy anh ta rất quen, hình như đã gặp ở đâu rồi". Nhưng trong tiểu khu kia có không ít minh tinh, có lẽ cô đã vô tình nhìn thấy anh ta trên mạng.

Dương Tam lập tức lên mạng tìm kiếm những sao nam nổi tiếng nhất cả nước, thực tế tìm ra thân phận người đó còn dễ hơn cô tưởng.

Từ Xuân Thâm.

Là ngôi sao lớn nổi tiếng ở đất nước này, được nhiều người trong và ngoài nước biết tới, hai năm trước thậm chí còn đạt được giải thưởng Quốc tế lớn, là người đầu tiên ở nước này đạt được. Tề San tuy cũng là ngôi sao lớn nhưng còn kém xa Từ Xuân Thâm này.

Một người tiền không thiếu, danh tiếng cũng thừa như này thì cô lấy cái quái gì mà giao dịch với anh ta đây?


trướctiếp