Đại Sư Huyền Học Là Kẻ Tham Ăn

Chương 6


trướctiếp

Tướng mặt của Điền Vũ Kha rất tốt. Trán nở, mũi đầy đặn, khóe miệng hướng lên trên, nhìn kiểu gì cũng thấy đây là một người có số quý nhân phù trợ, hơn nữa cô ấy chăm chỉ lại có thực lực, về lý mà nói phải nổi từ sớm rồi mới phải.

Dương Tam nhìn lên đỉnh đầu của Điền Vũ Kha, thấy cái vận may ít một cách thảm thương----- dù gương mặt có tốt đến đâu cũng không đỡ được sự cản trở của số mệnh.

Cô nói chậm rãi: "Trước kia vận may của cô rất tốt, chỉ là sau này mới xui xẻo phải không?"

Điền Vũ Kha giật mình, ngẫm nghĩ một lúc, hình như đúng là vậy. Trước khi vào đại học, cô đã có tiếng là người may mắn, chính là cái kiểu cạy nắp cocacola mười lần thì có đến năm lần trúng thưởng. Khi cô thi đại học, ở phần thi trắc nghiệm lại phát huy hơn hẳn bình thường, điểm số đứng đầu trong số sinh viên nghệ thuật.

Tuy nhiên từ sau năm thứ hai đại học, vận may của cô càng ngày càng kém. Điền Vũ Kha cũng không suy nghĩ nhiều, cô nghĩ vận may của cô đã dùng hết trong cả chục năm nay rồi, sau đó mới thấy lo lắng.

Có lẽ cô không nên tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí nữa. Vì các bộ phim gần đây cô quay đều xảy ra vấn đề, không ít người nói số cô xui xẻo, hợp tác với cô sẽ xảy ra chuyện. Người đại diện của cô đã lâu không nhận được kịch bản mới rồi.

Nhưng mà cô vẫn thực sự thích diễn xuất...

Điền Vũ Kha cố dằn lại tâm trạng buồn bã, nói: "Ừm, khoảng chừng năm thứ hai đại học thì vận may mới kém như vậy". Cô nhớ rõ như vậy là vì trước kỳ thi cuối kỳ cô đã ốm một trận, nếu bình thường không nắm chắc kiến thức thì sợ là đã phải thi lại. Hơn nữa trong thời gian đó cô còn đen đủi đến mức suýt nữa bị chìm trong bể bơi, về sau còn bị gãy xương. Sau đó mẹ cô phải đưa cô đi chùa cầu Trời khấn Phật mới đỡ hơn một chút.

Mẹ của Điền Vũ Kha sốt ruột hỏi: "Đại sư, chuyện này là do có nguyên nhân ạ?"

Ở trong mắt bà, cô gái Dương Tam nhìn như học sinh trung học này lại là người thực sự có bản lĩnh, không chỉ nhìn ra được việc bà bị sảy thai, ngay cả vận mệnh của con gái bà cũng có thể nhìn ra được, còn trâu bò hơn cái gọi là Thần bói toán trên TV kia.

Dương Tam thản nhiên nói: "Đây là do có người làm, cô ấy vốn là một người có mệnh phúc lộc song toàn. Nếu không có manh mối nào khác tôi cũng chỉ có thể nhìn được vậy thôi".

Mặt Điền Vũ Kha trắng bệch, "Ý của ngài là có người muốn hại tôi sao?"

Dương Tam ngồi xuống, cầm cốc trà lên uống một ngụm, nói: "Cũng không hẳn là có người hại cô, có thể cô đã chạm phải thứ gì đó mới xảy ra việc này".

"Khi cô học năm thứ hai có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?"

Điền Vũ Kha cố gắng nghĩ lại, mãi rồi mới nói: "Trước kỳ thi năm thứ hai tôi bị ốm một trận, sốt cao ba ngày, mà trong mấy ngày đó hình như tôi đã nằm mơ, mơ thấy một cái bình hoa".

Bình hoa?

Trong lòng Dương Tam khẽ động, bình hoa có liên quan đến vận mệnh làm cô không nhịn được mà nghĩ đến Bình Đoạt Vận. Nhìn từ bên ngoài Bình Đoạt Vận giống một cái bình hoa. Trước khi cô ngủ say, từng có một con Khuyển Yêu không biết trời cao đất dày đã đưa cái bình này cho cô, định cướp lấy vận mệnh của cô mà sử dụng. Dương Tam có kiến thức rộng rãi, liếc mắt cái đã nhận ra liền chén luôn con Khuyển Yêu đấy. Còn cái bình hoa kia cô không cẩn thận quăng vỡ thành nhiều mảnh, dứt khoát đốt luôn rồi ném đi.

Giọng cô trở nên nghiêm túc: "Trên bình hoa đó có phải được in hình Tì Hưu năm màu không?"


trướctiếp