Đại Sư Huyền Học Là Kẻ Tham Ăn

Chương 19


trướctiếp

Điền Vũ Kha tự nhận mình hiểu Dương Tam hơn những người khác, nhưng khi chứng kiến cảnh này cô mới phát hiện mình mới chỉ biết một góc của tảng băng mà thôi. Dương Tam còn lợi hại hơn những gì cô tưởng tượng.

"Móa chứ!", Chu Kiến nhìn thấy cảnh đó cũng trợn mắt há mồm, sau đó tức giận nói: "Đây là ăn gian!".

Lý Hi lắc lư đi tới, nói: "Giấy không nằm trong mục cấm của chúng tôi nên cô ấy không phải là ăn gian".

Ừm, anh ta không phải vì Dương Tam xem tướng cho mình mà thiên vị cô ấy đâu, anh ta là một người rất nguyên tắc đấy! Trong lòng Lý Hi có cảm giác mơ hồ, thu hoạch lớn nhất khi dẫn chương trình này không phải Từ Xuân Thâm mà là Dương Tam.

Điền Vũ Kha nói một cách chân thành: "Tôi muốn đổi với cô ấy".

Chu Kiến cũng không nhịn được mà gật đầu phụ họa

...

Ở bên kia, Dương Tam hỏi Tỉnh Vi Ninh: "Sao lại là anh Ba mà không phải là chị Ba?

Tỉnh Vi Ninh nói một cách hợp tình hợp lý, "Bởi vì gọi anh Ba nghe khí phách hơn! Với lại ở nhà em có chị Ba rồi".

Đúng là cô xếp thứ tư trong nhà.

Dương Tam miễn cưỡng chấp nhận cái lý do khí phách đầu tiên, "Thế gọi anh Ba là tốt rồi".

"Anh Ba, ngồi đây đi, để em thêm củi là được rồi, đừng để khói vào người".

Tỉnh Vi Ninh nịnh nọt đến mức người khác không thể nhìn nổi, không có tí nào dáng vẻ của một ngôi sao lớn. Trên thực tế, cô ấy luôn rất trầm tính, theo đuổi ngôi sao một cách vô tư, trong sáng không biết giữ thân phận.

Trong giới giải trí có không ít người gọi cô ấy là cô nàng ngốc nghếch, nhưng dáng vẻ đó lại giúp cô mọi điều suôn sẻ. Mặc dù mọi người vẫn cười nhạo cô ngốc nghếch nhưng trong tiềm thức vẫn thích giao tiếp với những người chân thành như vậy.

Khi Từ Xuân Thâm mang mấy con cá về thì thấy Tỉnh Vi Ninh đang làm chân chạy, anh nhướng mày – Dương Tam lại làm gì rồi?

Tỉnh Vi Ninh nhìn thấy thu hoạch của Từ Xuân Thâm, mắt sáng rực lên: "Đại thần thật lợi hại, chưa đến một giờ đã kiếm được nhiều thứ như vậy rồi".

Chương trình chỉ cho mỗi cái nồi mà không cho cái chậu nào nên Từ Xuân Thâm đổ thẳng cá vào nồi. Ngoài ba con cá ra còn có mấy con sò biển, to tầm nắm tay.

Tỉnh Vi Ninh tiếc nuối: "Tiếc là không có tỏi, nếu không có thể làm món 'Sò hấp tỏi' rồi".

Từ Xuân Thâm trầm ngâm nói: "Lúc tôi vừa trở lại, đi qua bìa rừng thấy có vài cây ngô thù du (2), để tôi đi hái một ít về làm gia vị".

(2) tên một loại dược liệu

Cây ngô thù du có vị cay, có thể thay cho ớt.

Tỉnh Vi Ninh xúc động nói: "Thế mà đại thần có thể nhận ra được cơ".

Như cô chỉ có thể phân biệt được mấy loại gia vị thông thường như ớt với tỏi thôi.

Từ Xuân Thâm hờ hững nói: "Tôi chỉ biết một chút về thực vật".

Dương Tam hơi kinh ngạc nhìn anh, trời bây giờ đã tối như mực, như cô thì thôi nhưng Từ Xuân Thâm lại có thể phát hiện ra cây thì đúng là không tồi.

...

Từ Xuân Thâm đi ngắt mấy cây ngô phù du, Dương Tam và Tỉnh Vi Ninh chịu trách nhiệm rửa sò và làm sạch cá, không có dao cắt nên hai người thế nào cũng phải mất công.

Tỉnh Vi Ninh ra một cái vẻ bất cần, "Chúng ta dùng tay gỡ nhé?"

Khóe miệng Dương Tam giật giật, "Cô đừng có làm liều đấy".

Như thế cô sẽ không bao giờ ăn. Truyện Linh Dị

Cô nghĩ một chút rồi nói: "Cô chờ tôi một tí".

Dương Tam bắt đầu tìm đá cứng để khắc gọt làm dao thái để dùng. Cuối cùng cô cũng tìm được một tảng đá cực kỳ rắn, nặng khoảng một trăm cân.

Với Dương Tam mà nói thì một trăm cân cũng không nặng lắm.

Người phụ trách quay phim cho cô là Sử Tiểu Trương không nhịn được mà khuyên: "Tìm hòn đá nhỏ là được rồi, to như này làm sao mà cô mang về được chứ".


trướctiếp