Đại Sư Huyền Học Là Kẻ Tham Ăn

Chương 13


trướctiếp

Nhìn cái bộ dạng chán nản của Doãn Văn Giác, Dương Tam cảm thấy thật vui vẻ, thi thoảng bắt nạt bọn đàn em này đúng là tốt cho thể chất và tinh thần. Đúng vậy, Doãn Văn Giác đã được Dương Tam xếp vào hàng ngũ đàn em rồi.

Chuyến này đi đúng là thành công, kiếm thêm được tám trăm ngàn tệ, một trăm là Doãn Văn Giác đưa trước này, năm trăm là thù lao của Lâm Trạch Hải đưa, còn hơn hai trăm là tiền bán bùa chú.

Trước khi chương trình bắt đầu, Dương Tam dự định làm một ít pháp khí, mấy cái này tất nhiên không phải làm cho cô dùng, cô còn thấy ngứa mắt đấy. Trên người cô lúc nào cũng có một lá bùa Thượng Thanh, cái bùa này cũng không phải loại gì hiếm có cả, nhưng cái của Dương Tam được Linh Bảo Thiên Tôn (1) tự mình vẽ, uy lực tất nhiên không phải bình thường. Ở nhân gian, chỉ cần không gặp phải Thánh nhân thì tự bảo vệ bản thân cũng không có vấn đề gì.

(1) Linh Bảo Thiên Tôn (靈寶天尊) là một trong ba vị thần tối cao (Tam Thanh) theo Đạo giáo Trung Quốc, ở vào ngôi Thượng Thanh.

Cô đang tính lựa một ít ngọc thạch có thể chứa linh lực để khắc. Cô còn đặc biệt gọi điện cho đạo sĩ của Đào Hoa Quán để hỏi họ chỗ bán mấy thứ đó. Tiểu đạo trưởng đó cho cô một địa chỉ, gọi là chợ Âm, nghe nói sau mười hai giờ đêm mới có thể nhìn thấy được, mở đến năm giờ sáng, tuy rằng bên trong rồng rắn hỗn tạp, có nhiều kẻ lừa đảo nhưng cũng không ít người thật hàng thật.

Sau khi Dương Tam lấy được địa chỉ, cô để Tiểu Kim ở nhà trông nhà, đến sau mười hai giờ đêm bắt đầu lên đường. Cô đứng ở cổng tiểu khu đợi một lúc lâu mà không có taxi đi qua, đành lấy điện thoại ra gọi xe. Tuy rằng có thể tàng hình mà cưỡi mây để đi nhưng bây giờ cô đang muốn hòa mình vào cuộc sống của con người, hành động phải phù hợp với người bình thường.

Xe nhận đơn này đến đón cô là xe số 46, đang ở cách cô hơn 15 km. Dương Tam cứ nghĩ thế nào cũng phải chờ 30 phút, nhưng chưa đến mười phút sau, một chiếc xe đi ra từ trong màn sương trắng, xuất hiện trước mặt cô.

Lái xe quay đầu hỏi: "Lên xe không?"

Người lái xe đánh hai má hồng, tuy âm khí trên người dày đặc nhưng cử chỉ hành động lại bình thường.

Dương Tam phiền muộn trong lòng (2): Người này yêu nghề tới mức nào chứ, chết rồi cũng không quên lái xe.

(2) Nguyên văn: phun tào 吐槽: thường đề cập đến việc tìm ra lỗ hổng hoặc từ khóa trong ngôn ngữ hoặc hành vi của bên kia như một đầu vào để gửi đi những cảm xúc hoặc câu hỏi vô lý. Khi tần suất sử dụng tăng lên, ý nghĩa của nó cũng thay đổi thành: người chế giễu hoặc chất vấn; đề cập đến nội dung chế giễu; chế nhạo; phàn nàn, v.v.

Nếu là người bình thường, nhìn cái cảnh này đã són ra quần rồi. Dương Tam xoa cằm, mở cửa ngồi vào ghế phụ.

Lái xe hơi bất ngờ nhìn cô một cái, nụ cười càng sâu, "Cô chắc không phải người thường, vậy mà không bị dọa chạy mất. Hay là do bây giờ nhìn tôi vẫn giống con người? Bõ công tôi mượn má hồng của bà xã, đúng là nhìn vẫn giống người".

Dương Tam lạnh nhạt liếc ông ta một cái, "Đi chợ Âm".

Lái xe chợt hiểu rõ, đi chợ Âm đều là một số đại sư Huyền học, không chừng vị này cũng hiểu biết một chút nên mới không sợ ma.

Xe bắt đầu xuất phát, tốc độ còn nhanh hơn gấp hai lần xe bình thường, cứ như cái tốc độ này, chắc khoảng nửa tiếng là đến nơi.

Dương Tam vẫn rất tò mò về người lái xe này, mở miệng hỏi: "Sao ông không ngây ngốc ở Địa phủ đi lại chạy đến đây lái taxi thế?".

Có lẽ do ít nói chuyện với người sống nên lái xe cũng nói khá nhiều. Truyện Full

"Bây giờ đang là tháng Bảy âm lịch còn gì? Biểu hiện tốt như tôi được Diêm Vương cho về trên này chơi một tháng, tôi thừa dịp này kiếm chút tiền".

Ông ta bắt đầu tố cáo, vẻ mặt hết sức buồn rầu, "Cô bé ạ, tôi thấy cô còn trẻ nên tôi nhắc cô này, đừng có kết hôn, kết hôn rồi phải nuôi cả nhà, mệt lắm".

"Như bà vợ nhà tôi, thích nhất là mua đồ trang điểm đắt đỏ, còn thích đua đòi với mấy cô bé theo đuổi ngôi sao nữa. Tôi có liều mạng như thế nào cũng không nuôi nổi bà ấy nữa. Vốn nghĩ rằng chết là được giải thoát rồi, ai ngờ hai năm sau bà ấy cũng đi theo".

Vẻ mặt lái xe đầy buồn bực, "Lần trước còn mang số tiền tôi dành dụm được để mua xe mới, chạy đi tìm quỷ sai mua một cơ hội đi vào giấc mơ, chạy vào trong giấc mơ của thần tượng. Tôi chỉ đành một lần nữa rời núi, lái xe kiếm tiền".

Cảnh ngộ của người lái xe này đúng là làm người khác muốn rớt nước mắt mà. Dương Tam là người có ý chí sắt đá như vậy còn đồng cảm với ông ta.


trướctiếp