Vô Hà Của Lòng Ta

Chương 4


trướctiếp

Kết quả là Phượng Vô Hà không thể khống chế, cứ thể phun toàn bộ ra ngoài.

Phượng Vô Hà cũng không kịp kêu Lưu Dung tránh đi, cứ thế nhìn nàng từ tốn ực một tiếng.

“Nàng nuốt rồi?” Hắn ngồi dậy, thấy nàng đang chùi mép.

“Thì ra là mùi vị này, lần sau A Tuyết không ăn nữa đâu.” Nàng lau miệng uất ức nói. W????b đọc nhanh tại == T????????mT???????? y????n﹒???????? ==

Nàng là thê tử của người ta nhiều năm, vậy mà chưa từng thử qua sao?

Phượng Vô Hà suýt chút nữa đã thốt ra câu này, nhưng hắn kịp thời nuốt xuống.

“Khó chịu quá, cổ họng nhớp nhớp, toàn là cái mùi kia.” Mặt Lưu Dung nhăn lại, lộ rõ vẻ ghét bỏ.

Phượng Vô Hà nghe nàng luôn miệng oán trách, lỗ tai hắn đã đỏ kè, cũng may dưới ánh đèn mờ nhạt, nàng không thấy được sự xấu hổ của hắn. hắn đứng dậy rót một ly rượu cho nàng.

"Không có trà, dùng rượu uống cho át vị đi." Hắn nói.

Lưu Dung uống xong một hơi, chờ Phượng Vô Hà trở lại giường, nàng lại dựa vào cánh tay hắn hỏi:

“Phu quân có thích không? Đây là lần đầu tiên thiếp làm đó, không biết làm có tốt không.”

Phượng Vô Hà sao có thể không biết xấu hổ mà nói thích. Chỉ mới đêm đầu tiên nàng đã ăn cái đó của hắn, lại chê khó nuốt. Nếu nói thích khác nào ám chỉ nàng sau này đều dùng cách đó hầu hạ hắn sao?

“Quả nhiên là do A Tuyết làm không tốt.” Lưu Dung thấy hắn không trả lời, vai rũ xuống, buông tay hắn ra.


trướctiếp