Vô Hà Của Lòng Ta

Chương 2


trướctiếp

Dung nhan Lưu Dung tú lệ hiền lành, thái độ mềm mỏng dễ gần, không giống với lời đồn đại về vị phu nhân thủ đoạn tàn nhẫn của Trương Hưởng kia.

Nàng đang diễn trò sao?

“Mong phu quân đừng chê bai thiếp là phận tái giá, thiếp nguyện mỗi ngày vì phu quân, thiếp nguyện mỗi ngày vì phu quân hầu hạ cơm nước.”

Phượng Vô Hà nghe Lưu Dung gọi hắn là phu quân, còn tự xưng là thiếp thì sửng sốt. Thấy nàng nhìn hắn bằng ánh mặt dạt dào tình cảm, không biết sao hắn lại cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Từ trước đến giờ hắn chỉ nghe người ta bàn tán về nàng, chưa từng sống chung, làm sao biết có thật hay không. Nói không chừng nàng vốn không phải là nữ tử đáng sợ như lời đồn.

“Ta không chê bai nàng, ta biết nàng đối với Trương Hưởng tình thâm nghĩa trọng, vốn muốn thủ tiết vì hắn, nhưng lại bị ép gả cho Phượng gia ta. Ta chỉ hy vọng nàng đừng vì chuyện của Trương Hưởng mà hận nhị đệ ta, muốn hận, cứ hận ta. Nó là vì chức trách, vì việc công, không thể không hạ thủ.” Phượng Vô Hà nói.

Trương Hưởng bị Đại tướng quân Phượng Vô Khuyết trảm thủ. Lúc đó, Lưu Dung hận không thể rút gân lột da cả ba huynh muội Phượng gia, nàng vốn không biết rằng phu quân của mình lòng đầy dã tâm, nên mới phải nhận hậu quả như vậy.

“Đã qua nhiều năm, thiếp vẫn nên buông bỏ quá khứ thôi.”

Nàng tiếc, tiếc nuối vì đã không gặp được Phượng Vô Hà sớm hơn, mà lại gặp khi tấm thân không còn nguyên vẹn.

Năm đó, nàng luôn đề phòng hắn. Thậm chí đến cuối cùng xuống tay hạ độc thủ với hắn. Nàng lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, hoài nghi hắn thủ thân như ngọc suốt 23 năm, sao có thể thật tâm đón nhận một nữ tử hai lần gả như nàng, huống chi nàng còn lớn hơn hắn 6 tuổi.

Khi đó nàng không biết, Phượng Vô Hà là một quân tử đoan chính chất phác. Nếu không hoàng đế biểu ca nàng sao có thể bổ nhiệm hắn làm Tể tướng.

“Như vậy rất tốt. Tuy rằng lúc trước Trương Hưởng là thủ lĩnh của phản quân, nhưng ta cũng nể hắn là một nam tử hán, sau này nếu nàng muốn đi bái tế hắn, ta có thể đi chung với nàng.” Phượng Vô Hà nói.

Kết thông gia với nhà họ Lưu là kế sách mà hắn và Hoàng thượng đã thương lượng với nhau. Chỉ có như thế mới có thể bảo toàn cho Phượng gia. Lưu Dung đồng ý gả cho hắn, gánh chịu tiếng nhơ quả phụ không biết thủ tiết, cũng chỉ là vật hy sinh của Lưu gia, hắn vẫn là nên quan tâm đến nàng nhiều một chút.

Lưu Dung lắc đầu nói: “Trương Hưởng đã có vãn bối nhà hắn tế bái, thiếp đã bị xóa tên ra khỏi gia phả nhà họ Trương. Từ nay về sau không còn quan hệ.”


trướctiếp