Cút Xa Chút

Chương 3: Rất bận



Edit: Mihn

- -----------------------------------------------------------------------------------------

Hạ Tuần thực sự rất bận rộn, đặc biệt là sau khi chuyển đến Thâm Quyến.

Những ngày tháng sau khi chia tay thực ra cũng không có thay đổi gì mấy, bốn năm trước hắn gặp Thẩm Thanh vào những ngày cuối của mùa hạ, bốn năm rưỡi sau vào đầu hạ hắn chia tay, không có những tiếng khóc lóc đau lòng hay những cuộc cãi vã, hắn cũng lười muốn nghe lời biện hộ của Thẩm Thanh.Tình yêu nồng nhiệt thời niên thiếu của hắn dưới sự lợi dụng ấy sớm đã trở nên lãnh đạm.

May mắn là tư tưởng của gia đình Hạ Tuần khá cởi mở, dù biết con trai nhà mình yêu một người đàn ông nhưng bố hắn cũng chỉ nhấc mắt khỏi tập tài liệu rồi bảo hắn đừng quá giới hạn, giờ trở về Thẩm Quyến thì gia đình thì vẫn là gia đình.

Chi phí sinh hoạt với Thẩm Thanh suốt những năm qua, tiền mua nhà và xe hơi đều là do Hạ Tuần tự mình bỏ tiền ra.

Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở kia cũng đứng tên Thẩm Thanh, nghĩ lại cũng thật ngu ngốc, Thẩm Thanh coi hắn như công tử Bạc Liêu, đào cho hắn một cái hố mà hắn cũng vui vẻ nhảy vào.Ban ngày thì ân ân ái ái với hắn, đến đêm lại trèo lên giường người khác.

Nghĩ đến đây Hạ Tuần cảm thấy có chút chán ghét, hắn vui mừng vì bản thân không ham mê □□, hắn thật sự ghê tởm ngoại tình, ghê tởm Thẩm Thanh.

"Lão Hạ được đấy, nói vậy chú dì cũng đồng ý rồi?"

Thể Uy cười cười vỗ vai Hạ Tuần: "Lần này đừng giẫm vào hố nữa."

Lão Chu đặt ly rượu xuống, thở dài nói: "Còn phải nói nữa, mày phải nhìn cho rõ ràng, đừng để bị gạt nữa."

Những lời này chắc chắn là nhằm vào Thẩm Thanh, chốc lát căn phòng trở nên lúng túng.

Ngô Hạo ở bên cạnh cười tạo không khí mới khiến mọi người không quá khó xử.

Hạ Tuần rũ mắt, không tiếp lời trước sự trêu chọc của mọi người, hắn đứng dậy, chỉ vào điện thoại rồi mở cửa đi ra ngoài.

Hôm nay thời tiết thay đổi nhiều, ngoài trời bỗng đổ mưa nhỏ, Hạ Tuần trú dưới mái hiên nhìn nền đất ẩm ướt rồi gọi điện thoại.

Hạ Tuần không thích mặc tây phục, hắn có thân hình đẹp vừa cao lại vừa không quá mảnh khảnh, cái hoodie đen có khoá đơn giản ở trên người hắn còn đẹp hơn người mẫu thời trang, vài cô gái đi qua đường lén lút nhìn hắn nhưng hắn không quan tâm.

"A lô? Tuần tử?"

"Vâng, anh hai, 4 giờ chiều mai em có chuyến bay, anh đến đón em nhé."

Hắn không hỏi y được hay không hoặc nó có ổn hay không vì Hạ Diệp chưa bao giờ từ chối hắn.

Tuy là anh em cùng cha khác mẹ nhưng họ chưa bao giờ gây gổ.Hạ Diệp hơn hắn mười tuổi, từ khi còn bé Hạ Tuần đã bám lấy anh trai mình hơn nữaa hắn cũng không có ý định tiếp quản công ty, nếu không phải vì Thẩm Thanh thì hắn đã xuất ngoại từ lâu rồi.

Hạ Diệp ở đầu dây bên kia tháo kính xuống, xoa xoa thái dương, dịu giọng nói:"Được rồi, em muốn ăn gì khi nào về anh đưa em đi ăn trước."

Khóe miệng Hạ Tuần không khỏi nhếch lên, ánh sáng trong mắt đặc biệt nổi bật, hắn làm nũng với anh trai:"Chúng ta đến nhà hàng của lão Lý ăn cơm đi."

"Gọi người ta chú Lý, đúng là không biết lớn nhỏ mà."

Hạ Diệp cười, giọng điệu cưng chiều khiến cho đặc trợ* bên cạnh trố mắt sau đó hắn nghĩ lại chắc chắn là ông chủ nhà mình đang gọi cho tiểu thiếu gia.

????*Đặc trợ là viết tắt của trợ lý đặc biệt, là người hỗ trợ giám đốc hoàn thành các chỉ tiêu kinh doanh, kế hoạch công tác hàng năm và kế hoạch quản lý ngân sách, đảm bảo thực hiện các chỉ thị và nghị quyết công việc của giám đốc.

Hạ Diệp sủng Hạ Tuần đó là điều này cả công ty đều biết.

Hạ Tuần và Hạ Diệp trò chuyện với nhau vui vẻ thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần sau lưng, Hạ Tuần quay đầu lại thì thấy khuôn mặt mà mình không muốn nhìn thấy nhất.