Sau Khi Xuyên Thành Cánh Cụt Hoàng Đế Ta Bán Manh Thành Công

Chương 1: Chim cánh cụt hoàng đế con


trướctiếp

Trên băng nguyên rộng lớn một mảnh tuyết trắng xoá, xa xa là dãy tường băng dựng đứng cao cao, gió lạnh phấp phới kèm theo bông tuyết mà bay lướt ngang mặt đất.

Chiếc đầu nhỏ bé đầy lông nhung xám trắng của Hạc Từ đã bị cậu làm loạn cả lên lại bị cơn gió lạnh thổi qua khiến cậu giật mình một cái.

Hạc Từ cố hết sức bước những bước chân nhỏ xíu của mình để đi đến phạm vi lãnh thổ của đàn chim cánh cụt hoàng đế, cậu vừa đi vừa cố gắng tránh né đợt gió lạnh, lại tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm chim cánh cụt hoàng đế trưởng thành không có chim non.

Đây là ngày thứ ba mà Hạc Từ xuyên đến thành chim cánh cụt hoàng đế non.....

Ba ngày trước, Hạc Từ nhân dịp cuối tuần mà nằm trên chiếc giường nhỏ mềm mại ấm áp của mình ở nhà, kết quả vừa mở mắt ra.......

Một dòng sông băng mênh mông vô bờ cùng một đám thân thể to lớn màu đen trắng đập vào mí mắt cậu, trên mảnh tuyết trắng độc đáo kia lại nổi bật một nhúm lông màu da cam sáng ngời ngay bên gáy khiến Hạc Từ nhận ra, đây là, chim cánh cụt hoàng đế sao?

Cho là mình còn đang nằm mơ, Hạc Từ mơ mơ màng màng bước ra thêm một bước, ngay sau đó là đợt gió lạnh nhỏ kia khiến Hạc Tử trong nháy mắt thanh tỉnh, động tác nhanh chóng rút về lại túi ấp* của mình.

(*túi ấp trứng là một túi da dày dưới bụng của chim cánh cụt dùng để giữ ấm cho trứng và con non.)

Chim cánh cụt cha đang đứng thẳng cản gió liền cảm nhận được động tác của con nhà mình, gục đầu xuống đem Hạc Từ nhét vào túi ấp.

Cảm xúc chân thật khiến Hạc Từ sửng sốt một chút, cậu rốt cuộc đã biết bản thân mình không phải nằm mơ, mà đã biến thành chim cánh cụt hoàng đế.

Đã vậy còn là chim non!

Thân thể còn quá nhỏ khiến Hạc Từ thường thích ngủ, hơn nữa nằm trong túi ấp của chim cánh cụt cha có độ ấm thoải mái, tuy Hạc Từ rất muốn giữ vững tinh thần để tìm hiểu tình huống xung quanh, nhưng..... trước tiên cậu vẫn nên ngủ cái đã.

Ký ức cuối cùng của Hạc Từ là bản năng đói khát khiến cậu phát ra âm thanh chiêm chiếp non nớt, cánh cụt cha chỉ có thể gục đầu xuống cọ cọ đầu nhỏ Hạc Từ để trấn an.

Nhưng Hạc Từ thật sự quá đói.

Trong lúc Hạc Từ ngủ mơ mơ màng màng, cậu không phát hiện ra chim cánh cụt cha đang do dự và chần chừ, đem sữa của mình* đút cho Hạc Từ uống, đây cũng không được tính là đồ ăn, cũng chỉ có thể giảm bớt một chút cảm giác đói của Hạc Từ.

(Nếu chim cánh cụt mẹ không trở lại đúng thời gian sau khi trứng nở, chim cánh cụt cha sẽ tạo ta một chất giống như sữa đặc từ thực quản của chúng để nuôi con.)

Sau đó,.... Không thấy chim cánh cụt cha đâu nữa.

Điều đó dẫn đến tình huống hiện tại, mặc kệ Hạc Từ trốn chỗ nào cũng bị gió lạnh thổi qua cái đầu nhỏ đầy lông còn yếu ớt, độ ấm quá thấp khiến cậu chỉ có thể không ngừng run rẩy.

Chim cha duy nhất có thể bảo vệ cậu đã không còn ở đây nữa.

Chim cánh cụt cha hình như đã rời khỏi nơi này, mặc kệ Hạc Từ đã dựa vào trong trí nhớ để cất tiếng kêu gọi cha nhưng đều không được hồi đáp, hơn nữa điều không ổn chính là, vào lúc này nhiều chim cánh cụt mẹ đã đi săn trở về thế nhưng mẹ của Hạc Từ vẫn không có tin tức gì.

Cậu hình như là..... bị bỏ rơi rồi.

Ban đầu Hạc Từ còn đau khổ sau đó là khó hiểu, cậu có khiếm khuyết chỗ nào sao ta?

Hay là bị phát hiện cậu không phải con của họ?

Không đúng nha! Từ khi Hạc Từ ý thức được mình là chim cánh cụt liền vẫn luôn vô tri vô giác.

Hạc Từ chỉ có thể miễn cưỡng an ủi mình là không sao hết á, cậu có kinh nghiệm, chỉ cần cậu thông minh một chút hẳn là.... có thể sống được.

Hạc Từ bị gió thổi đến hoảng hốt, cố gắng rúc bản thân lại thành một cục lông nhỏ, cậu cũng từng nghĩ qua nếu như bản thân không kêu đói thì có phải chăng chim cha sẽ không bỏ rơi cậu.

Giống như hồi còn bé cậu cũng đã từng nghĩ là, có khi nào do hồi trưa cậu lỡ nhiều hơn một cái đùi gà nên mới bị cha mẹ vứt bỏ.

Tuy rằng sau này khi lớn lên, cậu đã hiểu rõ bữa ăn hôm ấy chính là bữa cuối cùng mà cha mẹ ăn cùng với cậu, nhưng tình huống này làm cậu cảm tưởng giống như ngày trước.

Những bé chim cánh cụt con khác đều đang nằm trong túi ấp ấm áp của chim mẹ, Hạc Từ thì đang cố gắng hết sức biến mình thành một cục lông nhỏ tránh gió, thường xuyên bị gió mạnh thổi qua làm chao đảo.

May mắn trong hai ngày này không có tuyết rơi, nhưng ở tại nam cực này thì độ ấm rất thấp, Hạc Từ cảm thấy mình sắp kiên trì không nỗi nữa rồi. Ngôn Tình Xuyên Không

Cậu nghiêng đầu nhìn những chim cánh cụt con khác đang nhô đầu ra từ túi ấp của mẹ, làm nũng kêu chiêm chiếp mấy cái sau đó liền được chim mẹ mớm cho ăn.

Hạc Từ há miệng, bụng nhỏ càng thêm khó chịu.

Hiện tại không những cậu rất đói còn thêm rất lạnh nha.


trướctiếp