Thanh Loan Yến

Chương 16


trướctiếp

Nghiêm Tu chiều hôm sau mới tỉnh lại, vết thương trên người đã được băng bó xong, Thẩm Thanh Yến cầm một quyển sách, lật không chút để ý. Nghe được tiếng động, quay đầu nhìn y, còn hướng về phía y cười một tiếng, không có dáng vẻ xúc động bạo liệt như ngày hôm qua, nhưng Nghiêm Tu đã ý thức được, nam nhân này tuy rằng nhỏ hơn y ba tuổi, nhưng ở nơi đó y nhìn không thấy, Thẩm Thanh Yến đã trưởng thành cố chấp, tàn nhẫn, bá đạo, mà bây giờ y mới bỗng nhiên giật mình nhận ra.

Nghiêm Tu không nhúc nhích cũng không muốn nhúc nhích, nhưng vẫn chống đỡ thân thể ngồi dậy, “Những thứ kia đều mang về chưa?”

Y vừa mở mắt, trước hết muốn hỏi, vậy mà vẫn là chuyện làm ăn, Thẩm Thanh Yến ném sách lên bàn, “Đã phái Thập Bát Vệ lấy về rồi.” Thập Bát Vệ là 18 hộ vệ thân thủ tốt nhất của Thẩm phủ, lần này đều được Thẩm Thanh Yến mang theo. Căn cứ hồi báo của bọn họ, người lúc trước Nghiêm Tu đem đi căn bản không đủ bao vây Bạc Đao Lĩnh, hắn liền cho bọn họ mang theo nhiều cây đuốc làm ra vẻ có rất nhiều người, chính là để hù dọa người của Bạc Đao Lĩnh. Thẩm Thanh Yến chống cằm nhìn về phía y, “Sao đệ nắm chắc bọn họ hiển nhiên sẽ giao đồ ra?”

“Tề Đại Tuyền kia tuy là thổ phỉ, nhưng chỉ cướp tài, không giết người. Chỉ cần hắn tin tưởng chúng ta nhiều người, hắn không có phần thắng, thì sẽ không động thủ, huống hồ… không phải huynh để lại cho hắn hai vạn lượng bạc sao.” Tề Đại Tuyền được hai vạn lượng bạc, cũng không tính là tay không, đương nhiên không muốn phát sinh thêm chuyện.

“Nói đến số bạc này, huynh ngược lại cho một chút không do dự.” Thẩm Thanh Yến hừ lạnh một tiếng, hắn cũng không phải luyến tiếc bạc, chỉ là dựa theo tính cách của Thẩm Thanh Yến, trực tiếp động thủ là được, nhưng Nghiêm Tu nếu đã nói muốn dùng hai vạn lượng bạc mua tuyến đường kia, Thẩm Thanh Yến cũng nguyện ý nghe y.

Hắn tuy rằng tuổi trẻ xúc động, lại chân chính có thể nghe lời Nghiêm Tu.

“Ta ở Bạc Đao trại mấy ngày nay, phát hiện Tề Đại Tuyền dĩ nhiên coi như là người đáng tin cậy, con đường này nếu có thể mua, về sau đường thủy và đường bộ nơi này đều có thể thông qua, cũng không chịu thiệt.” Nghiêm Tu hẳn là đã sớm lên kế hoạch tốt, lại nói tiếp không có nửa phần chần chờ.

“Vậy Trần Kỷ Niên đâu?” Thẩm Thanh Yến chợt dừng lại, “Cho nên Trần Kỷ Niên mới là con rắn kia?” Hắn đột nhiên nhớ tới lời Nghiêm Tu nói ngày đó, ngày đó y vốn là muốn đợi thêm một thời gian nữa đợi Trần Kỷ Niên lộ ra dấu vết rồi bắt gã một lượt, nhưng Thẩm Thanh Yến không có kiên nhẫn, cho nên Nghiêm Tu chỉ có thể nghĩ ra một cách khác, “Dẫn rắn ra khỏi hang, một hòn đá ném hai chim.” Thẩm Thanh Yến nheo mắt nhìn về phía y, “Huynh thật là tính toán giỏi thật.” Đáy mắt Nghiêm Tu hiện lên hào quang sâu thẳm, người nọ nếu đã có ý nghĩ giết Thẩm Thanh Yến, hắn tất nhiên là không giữ được. Trần Kỷ Niên đã bị áp giải giao cho quan phủ, Thẩm phủ là thương nhân giàu có, lo lót ít lễ vật cho quan phủ, bày thêm một ít tội danh là chuyện quá dễ dàng, Huống chi tính tình và phương thức xử sự như Trần Kỷ Niên, ngày thường mượn danh tiếng của Thẩm gia không biết đã làm bao nhiêu chuyện khác thường, tra ra cũng rất dễ. Đương nhiên đây là lời sau.

“Bạc mang tới đã xử lý xong chưa?” Nghiêm Tu không đáp lời hắn, ngược lại hỏi.

“Đều gửi đến các đại tiền trang.” Hành trình mấy ngày nay, nếu thật sự mang theo hơn mười vạn lượng tiền mặt, tăng thêm nguy hiểm không nói, lại chậm trễ hành trình, cho nên Thẩm Thanh Yến sớm liên lạc với các đại tiền trang đem bạc gom đủ đưa đến Phong Thành cách Bạc Đao Lĩnh không xa, đợi hắn chạy tới cầm bạc rồi lại đi Bạc Đao Lĩnh, sau khi từ Bạc Đao Lĩnh xuống liền phái người chia số bạc này vào trong tiền trang, tránh phát sinh ngoài ý muốn. Thẩm Thanh Yến đi qua, nắm cằm Nghiêm Tu cúi đầu nhìn y, sắc mặt người nọ còn có chút mệt mỏi, sắc môi tái nhợt, áo trong khoác hờ hững trên người, một lọn tóc xõa dài từ đầu vai xuống, biến mất ở cổ áo chỗ xương quai xanh, Thẩm Thanh Yến theo tầm mắt kia nhìn xuống, liền liếc thấy băng gạc quấn trên người Nghiêm Tu, cùng với vết đỏ mơ hồ trên vai, “Huynh nói xem, trong lòng huynh chứa nhiều chuyện như vậy, có một chút nào để lại cho ta hay không đây?” Hắn ngạo khí như vậy, trên cơ bản không có ăn nói khép nép, lời nói này Nghiêm Tu cũng sửng sốt một chút, “Ta làm những thứ này, không phải đều là vì đệ sao?”

“Nhưng, ta luôn phân biệt không rõ ràng, huynh rốt cuộc là vì Thẩm gia, hay là vì ta?”


trướctiếp