Chuyên Gia Theo Dõi

Chương 9


trướctiếp

Bình thường Kim Trạch thuộc kiểu có đùi là ôm, nếu không có đùi thì khi tìm được cơ hội cũng phải ôm, lúc này mới có cơ hội hiếm có để tạo mối quan hệ tốt với Cao Á Lâm, nhưng cậu lại rút lui.

Cậu từ chối một cách khéo léo: “Chỉ là mẹ tôi về nhà thôi, tôi sẽ đến gặp bà.”

Nhưng Cao Á Lâm lại cứ như không hiểu ám chỉ, đột nhiên hắn để lộ cảm giác không nhạy bén và hiền như khúc gỗ khi đối mặt với fan, nói: “Vậy thì tôi sẽ chờ cậu, sau đó chúng ta lại đi cùng nhau.”

Kim Trạch: “…”

Kim Trạch không khỏi suy nghĩ: chẳng lẽ EQ của Cao Á Lâm thấp như vậy sao? Còn cả bình thường có người tùy ý xen vào chuyện gia đình của người khác à? Hơn nữa, bọn họ đâu có hiểu nhau đâu? Thậm chí còn không thể coi là bạn bè.

Kim Trạch nghiến răng nghiến lợi nói: “Lâu rồi tôi không gặp mẹ mình, có thể không đi ngay được, giờ anh có chờ cũng không tiện lắm. Anh còn có việc phải làm mà đứng không? Tôi không muốn làm lỡ thời gian của anh đâu.”

“Nhưng.” Cao Á Lâm do dự: “Vấn đề của kẻ bắt cóc vẫn chưa được giải quyết. Nếu việc chúng ta bị đưa đến đây chỉ là ngẫu nhiên mà để cậu ở lại đây rồi có chuyện gì xảy ra thì sao? Tôi không thể bỏ cậu mà đi một mình được.”

Kim Trạch dừng một chút, cậu quên chuyện này luôn rồi. Nhưng đây thật sự chỉ là trùng hợp sao? Có kiểu trùng hợp như này luôn à?

Vừa vặn trước ngày sinh nhật của cậu một ngày, vừa hay mẹ cậu về quê sống?

Nếu không phải cậu không quen biết Cao Á Lâm và giữa hai người không có quan hệ gì cũng chưa bao giờ đắc tội với người này, thì cậu đã cảm thấy Cao Á Lâm liên hợp với người khác để chỉnh đốn cậu.

“Vậy thì đến nhà bà ngoại tôi rồi gọi đi.” Kim Trạch không chắc chắn điện thoại ở quê còn dùng được không: “Nếu không thì mượn của hàng xóm gọi người tới đón chúng ta.”

“Ừ, cách này an toàn hơn.” Cao Á Lâm dùng lời lẽ nghiêm túc* nói.

(*Trong truyện tác giả dùng cụm từ “义正言辞”: nghĩa chánh ngôn từ. Sau khi tìm hiểu thì mình thấy nó là một lỗi sai thường hay gặp, thành ngữ đúng phải là “义正辞严”: nghĩa chánh từ nghiêm hay “义正词严”: nghĩa chính từ nghiêm (lời lẽ chính nghĩa).Nguồn: Phong Hoa Các)

Kim Trạch không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa Cao Á Lâm đến nhà bà ngoại.

Xã An Hòa thực sự không lớn, từ sau khi xuống núi rõ ràng bước chân của Kim Trạch trở nên nhanh hơn và càng có mục tiêu hơn.

Cao Á Lâm biết cậu đã tìm được đường về nên thong thả đi theo, suốt quãng đường hai người đi dọc theo những con đường mòn đồng ruộng ngoằn ngoèo và đi qua hai cái giếng sâu— những cái giếng này không có miệng giếng hay thùng gỗ hay thùng gỗ để gánh nước, mà chỉ có một cái hố lớn trên nền đất bằng phẳng. Nếu ban đêm đi qua đây mà không chú ý có thể sẽ rơi xuống đó.


trướctiếp