Chuyên Gia Theo Dõi

Chương 14


trướctiếp

Quê nhà đã sớm bỏ hoang không ai ở từ lâu, ở đây chỉ nuôi vài con lợn, thực ra cũng là hàng xóm qua hỏi mượn chỗ nuôi, mỗi tháng sẽ trả một ít tiền thuê, tiền thuê không nhiều. Đất ruộng cũng thế, cũng vì không ai xử lý nên giao cho người khác, thu nhập duy nhất của mẹ là hai nơi này, Kim Trạch từng nghĩ rằng đây là chút bảo vệ cuối cùng mà bà ngoại có thể để lại cho mẹ, người phụ nữ trung niên có hai con này không còn trẻ nữa, nhưng bà vẫn là vấn vương mà bà ngoại không thể buông bỏ được lúc bà ngoại hấp hối.

Lúc trước khi người phụ về ở, hàng xóm bên cạnh có cung cấp cho một ít nhu yếu phẩm và đồ ăn, nhưng lúc này lại thêm hai người đàn ông nên đương nhiên là không đủ đồ ăn.

Cao Á Lâm đi dạo một vòng quanh bếp, nói: “Ở đây có chợ không? Chúng ta đi mua một ít đồ ăn đi?”

Nơi đây hầu hết là hàng tự cung tự cấp, ngoài chợ thường bán nhiều đồ khô hơn- mộc nhĩ, nấm, nấm tuyết, táo đỏ, hạt dưa, v.v.

Ngoài ra còn có một số cửa hàng tạp hóa nhỏ bán các loại rau củ quả không phải sản phẩm bản địa, số lượng cũng ít.

Kim Trạch không chút cảm xúc đi dạo một vòng quanh khu chợ cùng Cao Á Lâm, ngoại trừ đồ kim khí và hàng tạp hóa ra, phần lớn là các quán trà và phòng chơi mạt chược, những người già ở lại đây thường tụ tập cùng nhau uống trà đánh bài, rất náo nhiệt. Ở đây hiếm thấy bóng dáng của những người trẻ tuổi.

Sự xuất hiện của hai người trẻ tuổi đẹp trai Kim Trạch và Cao Á Lâm lập tức khơi dậy sự tò mò của những cụ già này.

Một ông lão hút thuốc lá, đầu đội mũ giải phóng màu xanh xám, ông mặc áo khoác và quần vải cùng màu ngồi trên chiếc ghế tre nhìn bọn họ: “Đây không phải là Lộ Quốc sao? Tới cùng mẹ à?”

Trong khi nói chuyện, ông không ngừng nhìn người đàn ông bên cạnh Kim Trạch.

Tay chân Cao Á Lâm dài, dáng người tam giác ngược chuẩn, toàn thân mang theo tinh thần hăng hái hoàn mỹ, dáng dấp trông rất cường tráng lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

“Anh chàng này đẹp trai đấy.”

“Ai da, đẹp trai y như Lộ Quốc, con gái tôi nói mỹ nam thường chơi với nhau.”

“Ông nói ai thế? Mộng Mộng à? Này Mộng Mộng tìm được bạn trai chưa?”

“Đừng nhắc tới chuyện này…”

Ông cụ hàn huyên huyên thuyên, Kim Trạch chào hỏi mấy vị trưởng lão rồi rời đi, mà một bác gái còn đứng dậy hỏi: “Lộ Quốc, cháu dẫn bạn gái về à?”

Kim Trạch lúng túng nói: “Dạ không.”

Bác gái kia không tán thành nhìn cậu, sau đó lại nhìn Cao Á Lâm: “Chàng trai trẻ, còn cháu? Năm nay cháu bao nhiêu tuổi? Trong gia đình cháu có bao nhiêu người?”


trướctiếp