Thẩm Tiên Sinh Biết Cách Chiều Vợ

Chương 4


trướctiếp

Hai ngày sau đó, mỗi khi Lâm Tử Diên nhớ lại cuộc nói chuyện tr3n xe đêm đó đều cảm thấy có chút vi diệu.

Thẩm Tư Viễn đồng ý giúp cô, còn không đưa ra yêu cầu gì.

Thậm chí cô còn nghĩ người đàn ông kia chỉ là nhất thời hưng phấn, có lẽ đêm đó anh thấy cô quá khổ, phải nhìn bạn trai cũ ân ái với người thứ ba ngay trước mặt nên mới lấy thân phận trưởng bối an ủi cô vài câu.

Giờ đã qua hai ngày, bên kia vẫn không có tin tức gì.

Lâm Tử Diên không dám mơ tưởng viển vông, nhìn mặt trời lặn ở chân trời mà ngẩn người.

Thế nhưng không thể không nói, ấn tượng mà Thẩm Tư Viễn để lại cho cô hoàn toàn khác với lời đồn.

Một người dịu dàng như nước hoàn toàn khác hình tượng một kẻ giết người không gớm tay, một Thẩm Tư Viễn làm việc quyết đoán.

Nếu không biết thân phận của anh, thậm chí lúc đó cô còn cảm thấy sự tồn tại của anh giống như tuyết đầu mùa, lãng mạn đến mức khiến tim người ta đập mạnh.

Ngay lúc cô hơi thất thần, Lâm Vĩ Diệp gọi điện thoại đến.

Trong điện thoại có vẻ ông đã thoải mái hơn nhiều, nói: “Có sự hỗ trợ của cậu Thẩm, trước mắt chuyện tài chính tạm thời không có vấn đề.”

Nhưng ông cũng không hoàn toàn thoải mái, Thẩm Lương Châu có nhiều nhân mạch, hơn nữa có rất nhiều mối hợp tác đều dựa vào quan hệ của Thẩm Lương Châu. Bây giờ quan hệ hai bên đã đổ vỡ, đương nhiên bên kia không chịu nể mặt Lâm Vĩ Diệp chút nào, thậm chí còn cố t1nh đối nghịch, hẳn là chuyện sau này cũng sẽ không thuận lợi.

Lâm Tử Diên có chút kinh ngạc.

Không ngờ tới Thẩm Tư Viễn vậy mà thật sự ra tay giúp đỡ, cô còn nghĩ đêm đó chỉ là anh thuận miệng nói vậy th0i.

Lâm Vĩ Diệp đương nhiên cũng có chút tò mò: “Nhưng tại sao tự dưng cậu Thẩm chịu giúp đỡ vậy?”

Lâm Tử Diên: “Có lẽ do đêm đó gặp mặt anh ta có chút ấn tượng với ba.”

Lâm Vĩ Diệp không ngốc, biết chuyện này gần như không thể xảy ra.

Hơn nữa trước đó ông cũng không quen Thẩm Tư Viễn, đêm đó Thẩm Tư Viễn gọi ông vào xã giao đã là chuyện khiến người khác khó tin được.

Lâm Vĩ Diệp: “Dù sao thì giải quyết được chút chuyện là tốt rồi, mấy chuyện gần đây thật sự khiến ba sầu chết mất…”

Lâm Tử Diên yếu ớt cười một tiếng, an ủi: “Có phải dì lại giận ba không?”

Lâm Vĩ Diệp mạnh miệng nói: “Bà ấy dám? Cái nhà này ba vẫn là chủ, không tới lượt bà ấy lên tiếng.”

Lâm Tử Diên: “Con có hẹn lịch massage cho ba rồi, đêm nay về nhà thả lỏng đi, chuyện công ty không cần vội, chúng ta từ từ làm.”

Lâm Vĩ Diệp lập tức cảm thấy ấm lòng, ông cười nói: “Không hổ là áo bông nhỏ của ba, thật tri kỷ.”

Tuy ngoài miệng Lâm Tử Diên không nói gì, nhưng cô cũng biết Lâm Vĩ Diệp đang tự giảm bớt gánh nặng.

Nếu công ty không thể vận hành bình thường trở lại, những chuyện sau này cũng khó giải quyết.

Sau khi cúp điện thoại, Cố Dịch Diệp vừa hay đi đến.

“Sao hôm nay cậu lại có thời gian đến đây?” Lâm Tử Diên lấy cho cô ấy một tách trà, nhẹ giọng hỏi.

Cố Dịch Diệp đặt máy ảnh trong tay xuống, tự nhiên nhận lấy tách trà uống một ngụm rồi nhận ra mình không thích vị này, lại lén lút đặt tách xuống, cười nói: “Vừa lúc đi ngang qua, vào xem thử.”

Cô ấy là một nhiếp ảnh gia nên thời gian làm việc tương đối tự do, ngày thường luôn thích đi khắp nơi, có lúc gặp được thường xuyên, có lúc lại chẳng thấy bóng dáng.

Nhưng gia cảnh của cô ấy tốt, hoàn toàn không có áp lực sinh tồn, cho nên có thể chơi đùa thỏa thích.

“Nghe nói hai ngày trước cậu đến nhà họ Thẩm?” Cố Dịch Diệp nhìn cô hỏi.

“Phải.”

“Nhất định là vì chuyện của công ty nhà cậu.” Cố Dịch Diệp khẳng định, “Thằng tồi kia nói thế nào?”

Lâm Tử Diên nhún vai, cũng rất bất lực: “Nói lý với anh ta hoàn toàn vô dụng.”

Cố Dịch Diệp dùng hết năm phút tiếp theo để hung hăng chửi mắng Thẩm Lương Châu.

Sau đó, cô ấy rất không phục nói: “Tử Diên, cậu không thể ngồi chờ chết như vậy được. Cậu xinh đẹp, nhà lại có điều kiện, muốn tìm loại đàn ông gì mà chả có. Bên cạnh tớ có rất nhiều người không tệ, thế này nhé, tớ giới thiệu cho cậu, bảo đảm tốt hơn tên Thẩm Lương Châu kia nhiều.”

Lâm Tử Diên rũ mắt: “Tớ lại phải đi xem mắt rồi à?”

“Này đâu phải xem mắt, rõ ràng là nghênh đón một t1nh yêu tốt đẹp mà. Làm người phải chủ đ0ng tìm kiếm, không thể để thằng tồi kia với con nhỏ tiểu tam đó đắc ý được.”

Lâm Tử Diên thở dài: “Bây giờ tớ hoàn toàn không nghĩ đến điều này.”

Cố Dịch Diệp: “Cậu thích kiểu đàn ông nào?”

Lời vừa dứt, Lâm Tử Diên hơi giật mình.

Trong đầu cô dường như thoáng hiện lên hình bóng ai đó, nhưng rất nhanh đã bị cô phủ nhận.

Đây là chuyện không thể.

Người đàn ông như anh có lẽ là hình mẫu lý tưởng của phụ nữ khắp thiên hạ.

Nhưng người như anh người khác sao có thể dễ dàng có được.

Lúc hai người đang nói chuyện phiếm.

Thành Nguyệt Linh bên cạnh bỗng khẽ gọi: “Có khách đến.”

Theo lẽ thường, khách hàng thường đến chỗ bọn họ đa phần đều là khách nữ.

Khách hàng nam rất ít khi lui tới.

Hôm nay vậy mà lại có một vị khách nam ghé thăm.

Người nọ cao gầy, mặc một bộ vest màu đen, từ đầu đến chân đều là hơi thở tinh tế nhưng lạnh lùng.

Người nọ đi vào trong phòng, liếc mắt đánh giá xung quanh rồi mỉm cười nói: “Xem ra không tìm sai chỗ.”

Lâm Tử Diên không ngờ Thẩm Tư Viễn lại đến đây.

Cô lập tức đứng lên, có chút hoảng hốt hỏi: “Anh Thẩm…sao anh lại đến đây?”

Nhìn thấy biểu cảm có chút luống cuống của Lâm Tử Diên, giọng nói Thẩm Tư Viễn mang ý trêu chọc: “Cũng không phải lần đầu gặp mặt, sao cô Lâm vẫn khách sáo như vậy?”

Hai người chào hỏi nhau trông có vẻ vừa lịch sự vừa chút xa cách, nhưng không khí lại sai sai.

Ánh mắt tò mò của Cố Dịch Diệp như gắn chặt lên người cả hai.

Lâm Tử Diên: “Anh…”

Thẩm Tư Viễn: “Đừng nghĩ nhiều, hôm nay tôi đến đây hơi bất ngờ, nhưng là vì công việc.”

Nói xong, người đàn ông khẽ chớp đôi mắt dịu dàng đầy ẩn ý nhìn cô,

giống như mang theo sự mê hoặc thấm vào tận xương tủy.


trướctiếp