Tu Chân Tu Duyên Chỉ Vì Nàng

Chương 59: (H): Hồng mai điểm tuyết


trướctiếp

Mặc Quân nhìn nàng, cúi người ở bên tai nàng nói nhỏ: "Nàng làm gì nhắm hai mắt lại? Ngoan, nhìn ta."

Thư Khinh Thiển ngược lại rất nghe lời, hơi hơi mở mắt ra, chỉ là lông mi đều có chút co rúm lại run rẩy, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu vô cùng.

Mặc Quân không nhịn được cười ra tiếng, "Ta rất đáng sợ sao? Nàng làm gì giống như gặp phải ác bá?"

Thư Khinh Thiển ngập ngừng nói: "Không có, ta..."

"Khinh Thiển ngoan, đừng khẩn trương, nàng nhìn ta đi."

Thư Khinh Thiển theo lời vọng nhập vào trong đôi mắt thâm thúy của nàng, vừa rồi cực nóng cũng đã âm thầm rút đi, thay thế bằng một đầm nước ôn nhu ấm áp. Thư Khinh Thiển ở trong mắt nàng nhìn thấy chính mình, tựa hồ cũng chỉ có chính mình.

Mặc Quân nhu hòa mỉm cười, gương mặt tuyệt mỹ gần trong gang tấc, để Thư Khinh Thiển một trái tim đập thình thịch dần thư hoãn lại, thân thể cũng không còn căng thẳng nữa. Nàng cũng bị chính phản ứng của mình làm cho xấu hổ vô cùng, các nàng đều đã thành thân, còn như vậy không buông xuống được.

Mặc Quân thấy nàng tựa hồ thả lỏng rồi, cười nhẹ một tiếng, ôn nhu cùng nàng hôn môi, biết người dưới thân căng thẳng, Mặc Quân cực điểm dịu dàng cùng kiên trì, từng chút đem nàng nhen lửa. Đôi môi nhẹ ngậm lấy bờ môi của nàng, đầu lưỡi luồn vào bên trong khoang miệng mút lấy ngọt ngào, nụ hôn dịu dàng mềm mại dần trở thành ướt át dây dưa, nóng bỏng nhiệt tình đến khiến nàng muốn tan thành nước.

Mặc Quân động tác cực hạn nhu tình nhượng Thư Khinh Thiển hoàn toàn trầm luân, không tự chủ được bắt đầu hùa theo đáp lại, cả người đều đã rơi vào bên trong vùng thế giới ấm áp ôn nhu của nàng rồi.

Không biết từ lúc nào hỉ phục trên thân hai người đã sớm bị lui ra, hồng y tươi đẹp chồng chất ở bên giường, tựa như một đoàn hỏa diễm cực nóng, thiêu đốt một thất hừng hực.

Da thịt dán vào nhau cảm giác mỹ hảo nhượng người mê say, Mặc Quân bàn tay man mát cũng bắt đầu trở nên nóng rực, ở Thư Khinh Thiển bên hông vuốt nhẹ, môi cũng bắt đầu ở trên người nàng tới lui tuần tra, mỗi một nơi đều bốc cháy lên một ngọn lửa. Cho đến khi đôi môi nàng rơi vào nụ hoa hồng nhạt trước ngực, rất thưởng thức mà liếm nhẹ, ôn nhu mút lấy, làm cho nơi kia óng ánh sắc nước, để lại trên vùng ngực trắng mịn của nàng những dấu hôn ngân, như hồng mai điểm tuyết.

Nụ hôn của nàng dần trải dài đi xuống phía dưới, nhượng Thư Khinh Thiển cả người nóng bỏng mà mềm yếu, tay cũng vô ý thức trượt vào mái tóc của Mặc Quân, nơi cổ họng tràn ra nhu mị than nhẹ.

Thư Khinh Thiển chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh hỗn độn, hết thảy cảm quan đều rơi vào trên đôi môi cùng đầu ngón tay của Mặc Quân, cảm giác quen thuộc mà xa lạ để nàng vô cùng khó nhịn, nỉ non gọi tên Mặc Quân. Mặc Quân động tác liên tục, âm thanh như gần như xa ở bên tai nàng bồng bềnh.

Tay của Mặc Quân phảng phất có ma lực, nhẹ vuốt chậm vê, một câu vẩy một cái, phảng phất kích thích dây đàn, tấu ra tiếng nhạc làm say lòng người, khi thì hoãn khi thì gấp, khi thì mềm nhẹ khi thì tăng thêm, nhượng Thư Khinh Thiển đầu óc chìm trong mê say, không còn tâm tư suy nghĩ chuyện khác nữa.

Mãi đến tận cảm thấy một trận đau ý, nàng mới miễn cưỡng tỉnh táo một chút, mở ra hai mắt mông lung, nhìn Mặc Quân trong mắt tràn ngập lửa tình, thầm nghĩ muốn Mặc Quân. Chỉ là lại bị linh lực tràn vào kích cả người run rẩy, triệt để mất đi thanh minh.

Cuối cùng nàng như rơi vào bên trong một vùng biển mênh mông, theo đầu sóng không ngừng chìm nổi, duy nhất dựa vào chính là Mặc Quân, nhượng nàng chỉ có thể ôm chặt nàng ấy. Trong cơ thể linh lực tụ hợp, theo ngón tay Mặc Quân tới tới lui lui càng lúc càng dâng lên cao, mãi đến tận khi nàng hoàn toàn chìm đắm...

Toàn bộ tẩm điện bên trong, tiếng thở dốc phối hợp uyển chuyển than nhẹ, tràn ngập nồng đậm cảnh xuân.

Không biết qua bao lâu, hai người quanh thân linh lực mới bình phục, Mặc Quân hết sức cẩn trọng ôm lấy cả người xụi lơ Thư Khinh Thiển, thương tiếc hôn lên trán của nàng, gò má, trong mắt nhu tình quả thực muốn tràn ra ngoài, ôn nhu vỗ về Thư Khinh Thiển.

Qua nửa ngày Thư Khinh Thiển mới khôi phục lại, chỉ là thân thể liền cũng không muốn nhúc nhích nữa, khóe mắt lệ quang điểm điểm, mặt đầy má hồng. Nhớ tới Lang Gia, nàng miễn cưỡng duy trì tinh thần, "Mặc Quân..."


trướctiếp