Tu Chân Tu Duyên Chỉ Vì Nàng

Chương 52: Tử Huyết Thần Đằng


trướctiếp

Bên trong ngọc linh khí cực kỳ nồng đậm, mấy người nghỉ ngơi một đêm khôi phục rất tốt. Sáng hôm sau, Hạ Hành mười phần nhiệt tình mà đốn cây, chỉ chốc lát sau liền chồng chất những tấm ván gỗ độ dày đều đều, thậm chí ngay cả đinh tán đều làm vô cùng thoả đáng.

Văn Hiên mới đầu có chút ngốc, nhưng tay chân vô cùng lanh lẹ, Hạ Hành dạy hắn mấy lần cũng có thể ra dáng bắt đầu dựng tốt tấm vách. Hạ Tâm Nghiên lần này ngược lại rất nghiêm túc làm việc, thân thân thiết thiết lôi kéo Văn Uẩn Nhi, giúp đỡ đi chặt cành lá, thỉnh thoảng còn không quên trêu ghẹo nàng.

Thư Khinh Thiển nhìn các nàng vui vẻ, trên mặt cũng lộ ra ý cười, chỉ là trong mắt ẩn một tia hâm mộ cùng tưởng niệm. Nhìn Hạ Hành động tác thông thạo tinh chuẩn động tác, Thư Khinh Thiển không khỏi nhớ tới năm đó Mặc Quân đóng bộ bàn ghế kia, hiếm thấy lộ ra một chút lúng túng, nhượng Thư Khinh Thiển không nhịn được cười ra tiếng, nghĩ thầm đáng tiếc Mặc Quân không ở đây, nếu không nàng còn có thể trêu nàng ấy một phen.

Nghĩ đến đây, Thư Khinh Thiển đi tới phiến rừng cây bên cạnh, tìm hồi lâu mới tìm được mấy cây gỗ mun thích hợp, nàng liền rút ra Nguyệt Ảnh liên tiếp bổ xuống mấy kiếm, hàng loạt chạc cây trong nháy mắt ly thể. Nàng lại chia thân cây làm mấy đoạn, dùng linh lực đưa chúng nó đến khu đất trống trước nhà.

Hạ Tâm Nghiên ngạc nhiên nói: "Thiển Thiển, ngươi chém cây mun làm gì? Màu sắc của nó cùng vách tường không hợp."

"À, ta chỉ muốn dùng nó làm trương bàn ghế, không phải xây nhà."

"Ngươi cũng thật nhàn rỗi, ngươi là muốn ở đây lâu dài sao? Hơn nữa nếu cần bàn ghế, cứ ở trong ngọc trữ vật của ngươi lấy ra, làm gì phải lao lực."

Thư Khinh Thiển cười cười vẫn chưa nhiều lời, Hạ Tâm Nghiên thấy vậy cũng không hỏi lại, tiếp tục một bên chém cành lá, mãi cho đến lúc hoàng hôn buông xuống, cả nhóm cũng thành công dựng lên bốn gian phòng ngủ, một gian phòng khách, vừa vặn đặt vào bộ bàn ghế của Thư Khinh Thiển.

Nhà tuy rằng đơn giản, nhưng cũng rất thoải mái rộng rãi, cửa sổ được làm bằng khung trúc rất là tinh xảo, có thể nhìn ra chủ nhân tay nghề rất tốt. Mấy người nhìn đều là ca ngợi không thôi.

Thư Khinh Thiển tấm tắc nói: "Hạ Hành, không ngờ ngươi tay nghề làm mộc tốt như vậy!"

"Trước khi ta tiến vào Hạ gia, phụ thân ta chính là kiến tạo sư, hắn dạy ta rất nhiều, lúc còn bé ta vẫn cho rằng lớn lên sẽ nối nghiệp phụ thân, nhưng cuối cùng...." Hạ Hành cười khổ lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

Thư Khinh Thiển các nàng tự nhiên nhìn ra Hạ Hành tâm tình xuống thấp, cũng không nghĩ hỏi nhiều, quá khứ của hắn e rằng lại là một câu chuyện bi thương.

Hạ Tâm Nghiên thở dài nhìn theo bóng lưng Hạ Hành rời đi, lặng lẽ truyền âm đem chuyện năm đó kể cho các nàng biết. Gia đình Hạ Hành vốn là thương nhân, một lần đụng chuyện liên quan tới đám tu sĩ kia, bởi vì lợi ích dây dưa mà toàn gia bị người giết hại, chỉ còn một mình hắn may mắn chạy trốn.

Thư Khinh Thiển các nàng rõ ràng, chuyện này nghe vào trong tai người khác, chẳng qua chỉ là một hồi tai họa, nhưng đối với người trong cuộc lại là một vết thương cả đời cũng khó có thể lành.

Không muốn mọi người rơi vào bầu không khí ngột ngạt, Thư Khinh Thiển mở miệng nói: "Chúng ta cùng nhau thảo luận một chút tình huống trước mắt, dù sao trì hoãn ở chỗ này cũng không phải chuyện tốt."

"Dựa theo lời đồn đến nói, người tiến vào Huyễn Mộc Lĩnh xưa nay chưa từng có ai toàn mạng trở ra, chúng ta đi vào đã mấy ngày cũng chỉ gặp yêu tu, chưa từng nhìn thấy một nhân loại nào. Nói cách khác, những người kia đã bị xóa bỏ rồi, khả năng chính là bị dây leo kia cùng yêu vật trong này hạ thủ." Thư Khinh Thiển nói.


trướctiếp