Tu Chân Tu Duyên Chỉ Vì Nàng

Chương 2: Hai đóa kiều hoa


trướctiếp

Người kia một mình một người ngồi ở cạnh cửa sổ, mặc trên người một bộ thanh sắc ngoại sam, đai lưng màu xanh biếc buộc quanh vòng eo mảnh khảnh.

---------------

Hơn hai tháng sau khi dị tượng kia xuất hiện ở rừng Tuyệt Tích, rất nhiều tông môn đệ tử đến truy xét đã lục tục rời đi, toàn bộ phía bắc khu rừng hỗn loạn rốt cuộc khôi phục vẻ yên tĩnh nguyên thủy. Chỉ có một vài đội ngũ lẻ tẻ loanh quanh phía ngoài khu rừng. Dù sao thực lực không đủ vào sâu bên trong rất nguy hiểm, đã có nhiều đội ngũ gặp phải yêu tu cao cấp, thương vong nặng nề.

Văn Hiên cùng Văn Uyển Nhi là một đôi sư huynh muội, từ nhỏ đã tu hành ở Huyền Thanh Tông, bởi vì thiên phú cao đều là đơn linh căn nên được tứ trưởng lão Triêu Dương Tử của Huyền Thanh Tông thu làm đệ tử thân truyền. Sư phụ bọn họ một trăm năm nay mới cướp được hai đệ tử, cho nên rất mực bảo bọc, ở trên núi tu hành hơn mười năm vẫn không cho bọn họ một mình hạ sơn, so với những đồng môn sư huynh đệ khác quả thật là hai đóa kiều hoa.

Mà hai đóa kiều hoa này sau khi nghe kể về dị tượng làm sôi sục tu chân giới liền thừa dịp lúc Triêu Dương Tử bế quan đánh sâu vào Phân Thần kỳ vụng trộm xuống núi, gọi hoa mỹ là rèn luyện. Hai người hạ sơn đi đến thành Toàn Cơ bên cạnh rừng Tuyệt Tích. Bởi vì sự việc hai tháng trước, người đến thành Toàn Cơ gia tăng mãnh liệt, hai người đoán trong thành nhất định là phi thường náo nhiệt.

Sau khi vào thành Văn Uyển Nhi hưng phấn không dừng được, cuối cùng cũng không phải bị sư phụ sư thúc lải nhải, vui vẻ tham quan mấy cái chợ nhỏ, thấy món đồ chơi nào mới lạ liền ném vào túi trữ vật, còn Văn Hiên không ngừng kêu khổ ở phía sau thanh toán.

Mắt thấy đã là giữa trưa, Văn Hiên mới dắt tay Văn Uyển Nhi mặt mũi hồng hào tiến vào tửu quán lớn nhất thành. Tiểu nhị thấy khách đến vội vã đón tiếp.

"Tiểu nhị, như thế nào không có bàn trống vậy!" Văn Hiên thấy đại sảnh đã không còn chỗ ngồi không khỏi nhíu mày, không phải một nơi nghỉ chân cũng tìm không được chứ!

Tiểu nhị nghe vậy giải thích: "Khách quan hẳn là biết rõ gần đây bởi vì sự kiện ở rừng Tuyệt Tích, rất nhiều tu chân sĩ tụ tập ở thành Tuyền Cơ. Dù một số đã rời đi, nhưng là so với bình thường vẫn còn rất nhiều người. Bất quá trên lầu có một vị tiên tử một thân một mình, ngài có thể nhìn xem có thể ngồi chung một bàn không."

Văn Hiên nhìn Văn Uyển Nhi, sau đó gật đầu rồi theo tiểu nhị lên lầu. Hai người vừa lên lầu đã bị một đạo thân ảnh chiếm đi ánh mắt.

Người kia một mình một người ngồi ở cạnh cửa sổ, mặc trên người một bộ thanh sắc ngoại sam, đai lưng màu xanh biếc buộc quanh vòng eo mảnh khảnh. Nàng ngồi ngay ngắn nơi đó, tay phải dịu dàng cầm một tách trà, ưu nhã uống. Ngón tay thon dài đặt trên chén trà trắng lại càng thêm tinh xảo. Gương mặt nhìn nghiêng nhẹ nhàng tao nhã, cả người hiện ra mười phần thanh nhã nhu hòa.

Tựa hồ phát giác được tầm mắt của các nàng, người kia hơi nghiêng mặt qua ngước mắt nhìn tới. Văn Hiên chạm phải ánh mắt nhu hòa kia, cả gương mặt liền chuyển đỏ.

Văn Uyển Nhi nhưng lại sửng sốt một chút sau đó lại thập phần thân thiện chạy vội qua, "Tỷ tỷ, tỷ thật xinh đẹp! Ta gọi là Văn Uyển Nhi, hôm nay vừa tới thành Toàn Cơ. Tỷ tỷ, tỷ tỷ tên là gì? Ta cho tới bây giờ... Văn Hiên, huynh làm cái gì? Ưm..."

Văn Hiên chứng kiến bộ dáng vồn vã của sư muội, liền vội vã giữ chặt nàng ngăn nàng tiếp tục làm loạn. Khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ chắp tay nói với Thư Khinh Thiển: "Đây là sư muội của tại hạ, nàng tuổi còn nhỏ, nếu chúng ta có mạo phạm chỗ nào mong cô nương thứ lỗi. Chỉ là trong quán không còn chỗ nào trống mới mạo muội đến đây, không biết cô nương..." Nói xong mặt càng đỏ hơn vài phần, gắt gao lôi kéo Văn Uyển Nhi, mắt cũng vội nhìn sang hướng khác.


trướctiếp