Kỳ Dao Lục

Chương 13: Nghi ngờ


trướctiếp

Trương Tiểu Phàm vừa về tới Thanh Vân thì bị Điền Bất Dịch bắt gặp, sắc mặt lão ẩn chứa cơn thịnh nộ, Điền Linh Nhi vừa nhìn đã biết lần này xong rồi, nàng cùng Lâm Kinh Vũ lặng lẽ trốn sau lưng đệ tử chưởng môn cùng đi tuần tra dưới núi - Tề Hạo. Tề Hạo nhìn vị tiểu sư muội đáng yêu, hiểu ý nên hơi nghiêng người sang, đứng chắn trước mặt Điền Linh Nhi, may mà lúc này trong mắt Điền Bất Dịch chỉ thấy Trương Tiểu Phàm, không để ý đến nàng.

"Sư phụ..." Trương Tiểu Phàm cúi đầu, Điền Bất Dịch thấy thế liền tức giận quay người đi, hắn có chút ân hận nhìn sang Lâm Kinh Vũ đứng bên cạnh, "Kinh Vũ, đệ... đi về đây..."

Lâm Kinh Vũ lo lắng nhìn hắn, "Tiểu Phàm... Điền sư thúc sẽ không phạt đệ chứ?"

Trương Tiểu Phàm gượng cười, "Không sao, Kinh Vũ, sư phụ cùng lắm chỉ mắng đệ thôi, huynh yên tâm đi."

Lâm Kinh Vũ có chút không đành lòng, "Tiểu Phàm, chúng ta đã hai năm không gặp, không lẽ không thể nói thêm đôi lời..."

"Trương! Tiểu! Phàm!" Điền Bất Dịch nộ khí xung thiên gầm lên, Trương Tiểu Phàm giật bắn mình, vội gật đầu với Lâm Kinh Vũ một cái rồi chạy lại.

Lục Tuyết Kỳ trở về Tiểu Trúc phong, thấy Thủy Nguyệt đang nhắm mắt ngồi trong đại sảnh liền nhẹ nhàng bước tới, chắp tay nói: "Sư phụ."

Thủy Nguyệt mở mắt ra, thấy nàng, bèn hỏi: "Con xuống núi hỏi thăm được gì rồi?"

Lục Tuyết Kỳ lắc đầu, "Luyện Huyết đường mấy năm gần đây không hề có chút động tĩnh, thật sự rất khó hiểu."

Thủy Nguyệt cau mày, "Những kẻ trong ma giáo vốn vô cùng xảo trá, xem ra chỉ có thể chờ tin tức từ nội ứng của chưởng môn sư huynh mà thôi."

"Nội ứng?" Lục Tuyết Kỳ kinh ngạc nói, "Chưởng môn đã phái nội ứng lẻn vào Luyện Huyết đường?"

"Đúng vậy, từ sau khi con xảy ra chuyện, chưởng môn nhận ra Thanh Vân môn không thể tiếp tục ở thế bị động nữa nên đã thu xếp cho người thâm nhập vào Ma Giáo làm nội ứng, chắc hẳn sẽ có tin tức của Luyện Huyết đường, chúng ta tạm thời cứ kiên nhẫn chờ đợi." Thủy Nguyệt nói tiếp.

"Sư phụ cũng không biết thân phận của người làm nội ứng kia?" Lục Tuyết Kỳ nghi hoặc hỏi.

Thủy Nguyệt gật đầu, "Để bảo vệ hắn, thân phận của người này chỉ có một mình chưởng môn sư huynh biết."

"Như vậy cũng hợp lý." Lục Tuyết Kỳ tán thành, sau đó như nghĩ ra việc gì, nàng ngẩng lên hỏi, "Sư phụ có biết Nhan Như Ngọc ở Hà Dương không?"

Thủy Nguyệt tất nhiên biết, "Nhan Như Ngọc là thư điếm mà trưởng lão ở Giới Luật đường cấm không cho đệ tử Thanh Vân đặt chân vào, sao vậy, Tuyết Kỳ, con hỏi cái này để làm gì?"

"Cấm không được đặt chân vào sao?" Lục Tuyết Kỳ cau mày, vẻ mặt khó hiểu nhìn Thủy Nguyệt, Thủy Nguyệt hơi bất ngờ, đứng dậy bước tới cạnh nàng, ngờ vực hỏi, "Tuyết Kỳ, con... đã vào đó rồi à?"

Lục Tuyết Kỳ gật đầu, "Sư phụ, việc đấy không được ạ?"

Thủy Nguyệt thầm cảm thấy không biết nên làm thế nào, nhìn đôi mắt hồn nhiên của Tuyết Kỳ, hắng giọng, "Tuyết Kỳ, bên trong thư điếm đó... chủ yếu là bày bán những quyển sách xx, mà đệ tử Thanh Vân khi tu luyện tâm trí cần thanh tịnh, vì thế nên mới cấm các đệ tử không được bước vào nơi ấy."

Lục Tuyết Kỳ nghe xong, có chút ngượng ngùng mà đứng ngây ra đó, Thủy Nguyệt hiếm khi thấy vẻ mặt của nàng, không khỏi mỉm cười, Lục Tuyết Kỳ thấy thế, tai hơi nóng lên, kêu: "Sư phụ!"

"Thôi được rồi, vi sư cũng biết là con không biết gì về chuyện đó," Thủy Nguyệt thôi không cười nữa. Đã lâu không thấy con bé này biểu lộ cảm xúc ra ngoài, trong lòng cũng thấy yên tâm, "Có điều, Nhan Như Ngọc có vấn đề gì sao?"

Lục Tuyết Kỳ nghiêm túc nói: "Con thấy ông chủ Nhan Như Ngọc có chút đáng ngờ, ông ta tên là Niên Đại."

"Niên Đại?" Thủy Nguyệt suy đoán, "Con nghi ngờ ông ta chính là Niên lão đại?"

"Chỉ có thể nói là chút tương đồng," Lục Tuyết Kỳ nhớ lại nói, "Không chỉ bởi vì có tên gọi gần giống nhau, con còn thấy ông ta nhìn khá quen, nhưng lại không có nhiều điểm giống với Niên lão đại năm đó." Lúc trước khi đánh với nàng, Niên lão đại một thân hắc bào, cả người ngập tràn ma khí, còn Niên Đại lại không hề có chút ma khí nào, chỉ như một người bình thường, chính vì vậy nên nàng mới cảm thấy hoang mang.

"Ma Giáo rất giỏi ngụy trang, con không phát hiện ra, có lẽ là vì bọn chúng ẩn thân quá tốt," Thủy Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói với Lục Tuyết Kỳ, "Tuyết Kỳ, trước mắt con cứ âm thầm theo dõi Nhan Như Ngọc, xem có động tĩnh gì không?"

"Vâng, sư phụ!" Lục Tuyết Kỳ chắp tay nói, "Chuyện này không cần bẩm báo với chưởng môn ạ?"

"Hiện tại vẫn chưa có bằng chứng, cứ đợi điều tra xong đã, rồi sẽ nói với chưởng môn sư huynh, còn về phía Giới Luật đường, ta sẽ nghĩ cách giúp con giải thích." Thủy Nguyệt thận trọng nói.


trướctiếp