Chuyện Trong Hẻm

Chương 3: Trứng giảm giá


trướctiếp

Tiết trời những ngày cuối hạ vẫn mang đến một cảm giác ngột ngạt khó tả. Mặt trời dù không còn chói chang gay gắt nhưng vẫn toả ra một lượng nhiệt đủ để khiến con người ta không muốn ra ngoài.

Cạnh cửa sổ lớp học có một góc đại thụ, tán cây xum xuê vươn dài che đi phần nào đó cái nắng cuối hè. Trên cây, vài con ve sầu còn sót lại vẫn mãi miết phát ra âm thanh làm náo động bầu không khí.

Tiếng của giảng viên trên bục giảng phát ra đều đều hoà cùng tiếng ve lại thêm từng làn gió nhẹ từ cửa sổ truyền vào làm cho các bạn trẻ như sắp đi tìm chu công đến nơi.

Cảnh Hạ Vũ ngồi bên cửa sổ, chống cằm tựa vào bàn học, nghiêng đầu đưa tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Lướt qua dàn nhạc sĩ mùa hè đang đậu trên cây, tầm mắt cô tia thẳng về khoảng sân trường rộng lớn nhưng vắng người qua lại, trên đất vẫn in đầy những bóng sáng loang lỗ của cái nắng mà tán cây không ngăn được rọi xuống nền.

Ngoài ý muốn, Cảnh Hạ Vũ vậy mà lại có thể bắt gặp chủ nhân của Nhất Niệm Quán đi trong sân trường. Quý Ninh Hinh diện trên người một chiếc quần jean bó, mặc một cái áo thun trơn đơn giản, dưới chân đi đôi giày bata màu trắng. Xung quanh nàng toả ra hơi thở của thanh xuân, làn tóc thỉnh thoảng sẽ nhẹ bay mỗi khi có cơn gió lùa vào. Treo trên gương mặt rạng ngời là một đôi môi luôn nhẹ mỉm cười.

Cảnh Hạ Vũ nhìn theo đến ngẩn người, mãi ngắm đến khi hình bóng Quý Ninh Hinh khuất dần sau dãy bạch quả mới kịp hoàn hồn.

Lấy ra quyển sổ nhỏ bên người, cúi đầu hì hục vẽ vẽ tô tô. Đợi đến khi mơ màng kết thúc buổi học, trên tay Cảnh Hạ Vũ có thêm một bức vẽ ghi lại khoảnh khắc cô trông thấy vừa rồi.

Tự cảm thấy khó hiểu với hành động của bản thân, Cảnh Hạ Vũ quyết định gạt sang một bên, đơn giản thu dọn sách vở rồi ra về. Hôm nay ở siêu thị sẽ có đợt đại hạ giá trứng, cô phải tranh thủ đến đó giành lấy cơ hội mua về dùng dần.

- --

Dù biết những sự kiện ưu đãi ở siêu thị lúc nào cũng đông đúc nhưng cảnh tượng trước mặt vẫn khiến Cảnh Hạ Vũ không khỏi có chút sợ hãi. Đám đông đang ra sức la hét, tranh giành, chèn ép lẫn nhau phía trước là gì vậy? Mặc dù không quá tình nguyện để làm một người trong số họ, nhưng hiện thực tàn khốc vẫn không thể nào ngăn được. Nếu không chen vào, cô sẽ mất đi cơ hội để có thể tiết kiệm được một khoảng tiền kha khá đó.

Như đã dùng hết dũng khí để hạ quyết tâm, Cảnh Nhược Vũ cắn chặt răng lao về phía trước, liều mạng để có thể chen vào đám đông kia. Nhưng với vóc người không to, sức cũng không đủ lớn, chẳng mấy chốc cô đã bị đám người đá văng ra ngoài. Không cam tâm bị yếu thế, Cảnh Nhược Vũ lại lần nữa tham gia vào cuộc chiến, nhưng hết lần này đến lần khác, kết quả vẫn như lần đầu.

Quý Ninh Hinh hôm nay cũng dạo một vòng siêu thị để tìm nguyên liệu làm bánh, tình cờ đứng ở một bên trong thấy hết màn vừa rồi của Cảnh Hạ Vũ không khỏi cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng thấy người kia quyết tâm như vậy, nàng nghĩ người ta chắc hẳn cũng đang cần lắm. Ngó bộ dạng muốn bỏ cuộc lại cắn môi không cam tâm kia, Quý Ninh Hinh vẫn lựa chọn cất lời.


trướctiếp