Quý Ninh Hinh nhắn tin xác nhận ngày Lý Niệm Dao và Cảnh Hạ Vũ được cho
nghỉ ngơi, chuẩn bị đầy đủ rồi nhờ vào mối quan hệ không tệ với nhân
viên công tác trong trường, quang minh chính đại vào thăm hai người.
Thông qua điện thoại định vị được vị trí của hai đứa nhỏ, Quý Ninh Hinh thong thả đi đến sân thể thao. Nghe Lý Niệm Dao nói các đại đội đang tiến
hành tỉ thí bóng rổ với nhau, cô nàng đang ở đó cổ vũ cho đội của mình.
Vì lần trước thể hiện vô cùng xuất sắc, Cảnh Hạ Vũ không tránh khỏi bị kéo vào làm thành viên. Lúc Quý Ninh Hinh đến nơi, trận đấu đã kết thúc
được một lúc. Không kịp nhìn thấy dáng vẻ cuốn hút của Cảnh Hạ Vũ, nhưng vẫn có thể thấy được cái màn chướng mắt trước mặt.
Một đám em
gái đang vây xung quanh Cảnh Hạ Vũ chít chít meo meo không ngừng nói
chuyện. Đưa khăn đưa nước còn đưa đồ ăn, Quý Ninh Hinh nhạy bén phát
hiện có một cô gái trong đó nhìn Cảnh Hạ Vũ với một ánh mắt rất khác. Mà theo trực giác của nàng thì đó là yêu thích?
Quý Ninh Hinh cảm
giác dạo gần đây thái độ của mình đối với Cảnh Hạ Vũ có hơi khác. Sẽ cảm thấy khó chịu khi có người tiếp cận cô, sẽ thỉnh thoảng nghĩ tới nếu
không liên lạc vài ngày.
Đã nhiều lần Quý Ninh Hinh suy nghĩ về những chuyện đó, nhưng nghĩ mãi không ra nên nàng quyết định quăng nó ra sau đầu.
Hít sâu một hơi, Quý Ninh Hinh nở nụ cười gọi Cảnh Hạ Vũ.
"Hạ Vũ"
Nghe có người gọi mình, Cảnh Hạ Vũ xoay lại tìm kiếm. Ngoài ý muốn thấy Quý
Ninh Hinh đang đi về phía mình. Nhìn nàng từng bước đi tới, tự nhiên như chốn không người đưa tay khoác qua cánh tay của mình, Cảnh Hạ Vũ cười
như không cười, để yên cho Quý Ninh Hinh tuỳ ý hành động.
"Sao chị lại đến đây?"
"Đến thăm em và Niệm Dao đó, còn mang đồ ăn chị tự tay làm cho hai đứa nè"
"Niệm Dao vừa bị bạn của cô ấy kéo đi đâu không biết rồi"
"Không sao, chừa phần cho em ấy là được. Có tiện đi với chị không?"
Cảnh Hạ Vũ bày tỏ không có việc gì, cũng tiện để tránh đi sự nhiệt tình của
mọi người xung quanh. Cô nói lời cảm ơn đến những món quà của họ, nhưng
tuyệt nhiên không nhận bất cứ thứ gì.
Đưa Quý Ninh Hinh đến dưới gốc cổ thụ hai người ngồi lần trước, nhìn nàng vui vẻ lấy thức ăn từ túi giữ nhiệt ra ngoài.
"Cơm xào trứng?"
"Ưm, chị vừa nghiên cứu xong đấy, em là người đầu tiên vinh dự được dùng nó"
"Đã vào đây rồi cũng không thoát khỏi số làm chuột bạch cho chị"
"Hì hì, ăn lúc còn nóng đi"
Cảnh Hạ Vũ nghe lời xúc lên một muỗng, mùi vị lan toả ngập tràn trong miệng
làm cô bất ngờ. Đưa mắt nhìn Quý Ninh Hinh như muốn hỏi nàng làm như thế nào.