Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

Chương 23: Phu nhân nhà tôi không thể nào đáng yêu như vậy


trướctiếp

Đứng trên lưng chim Bỉ dực, Tạ Phi có thể thông qua góc độ của Mộ Nha nhìn ngắm phong cảnh bốn phía xung quanh. Thế giới trong Cổ Vực là một thế giới hùng vĩ tráng lệ, lấy bối cảnh thời kì Thượng cổ hồng hoang, núi cao đất rộng lại không mất đi sự mỹ lệ, thêm một phần bí ẩn xa xưa.

Tầm nhìn thoáng đãng làm cho tâm trạng cũng thoải mái theo, Tạ Phi nhìn Diệp lạc ô đề đứng chắn ngang tầm gió bên cạnh nhịn không được hỏi:

Mộ Nha: Sao anh không hỏi tôi tại sao hôm đó bỗng nhiên lại đăng xuất?

Diệp lạc ô đề: Tôi có thể hỏi sao?

Sao lúc này anh tự dưng biến thành có lễ độ rồi thế? Hay là nói trái tim thủy tinh bị tổn thương thật rồi....

Mộ Nha: Nếu anh không muốn hỏi thì thôi.

Diệp lạc ô đề: Tôi hỏi (mỉm cười), nếu phu nhân nguyện ý trả lời.

Nhìn cái mỉm cười đó Tạ Phi bỗng có hơi rối rắm. Trong đầu có một âm thanh nói: Đợi thêm chút nữa, đợi thêm chút nữa, không nên tiếp tục bước về phía trước nữa, nhưng cảnh tượng ngàn đèn Khổng minh đêm đó lại không ngừng hiện lên trong đầu cậu, người trước mặt không ngừng kêu gọi phu nhân tới phu nhân đi xuất hiện trước mắt, dường như có ma lực làm con người ta khó lòng đẩy ra xa.

Có lẽ vì có anh ta ở bên cạnh từ lúc bản thân trở lại game, thứ mà bản thân thể nghiệm được không hoàn toàn là giao diện của quá khứ trong kí ức, mà là sự vui vẻ từ tận đáy lòng. Bất kể là Diệp lạc ô đề hay đám xuẩn ngốc bang Nhược thủy, đều có thể làm tâm trạng cậu dần được thay thế, lấp đầy bằng niềm vui, làm cậu không có chỗ trống để nghĩ tới những chuyện muộn phiền trong lòng.

Có lẽ....

Tạ Phi trầm tư một hồi, biểu cảm trên khuôn mặt nghiêm túc chăm chú, rất có bộ dáng lo việc nước việc dân. La Khanh lại đang suy nghĩ liệu cậu có giống trước đây tìm cách trốn tránh hay không, nếu vậy bản thân nên ứng đối ra sao, làm thế nào từng bước tiến vào trái tim ấy, đương nhiên.. phản ứng của Tạ Phi vượt ngoài dự kiến của La Khanh.

Mộ Nha: Tôi là Thập sát.

Mộ Nha: Tôi thích đàn ông.

......

Không hổ là phu nhân, bỏ qua quá trình nói luôn vào trọng điểm câu chuyện, đem hai điểm quan trọng nhất dùng phương thức lời ít ý nhiều truyền đạt lại cho La Khanh, điềm tĩnh ung dung có tổ chức. La Khanh cầm tách trà trên bàn lên uống một ngụm lấy lại bình tĩnh.

Ha ha, thích phu nhân thẳng thắn thành thật lại đáng yêu như vậy mới chết chứ?

Nói thực, hiện tại Tạ Phi cảm giác căng thẳng một cách khác lạ. Về sự thực việc cậu là Thập sát với chuyện cậu thích đàn ông, thực ra cậu cũng không có ý định giấu diếm. Người khác không biết đó là việc của người khác, mà Tạ Phi sẽ không tự mình phủ nhận. Dù cho việc này có thể mang đến sự đau khổ cho cậu, nhưng sự thực chính là sự thực, không tất yếu phải che che giấu giấu.

Bởi Tạ Phi cảm thấy chuyện này cũng chẳng phải chuyện đáng xấu hổ gì sất.

Nhưng hiện tại cậu thực sự có chút căng thẳng. Thật kì lạ, vừa mong đợi lại vừa sợ hãi, đơn giản mà nói chính là lo được lo mất. Diệp lạc ô đề.... sẽ có phản ứng như thế nào?

Sau đó, cậu thấy...

Diệp lạc ô đề: Phu nhân, anh đây chính là một người đàn ông chân chính nè. Phu nhân đây là muốn tỏ tình với anh sao?

Sặc, Tạ Phi ơi Tạ Phi, mày căng thẳng cái lông gì chứ?

Mộ Nha:....

Diệp lạc ô đề: Phu nhân, trái tim tôi không tốt lắm.

Cùng một câu nói không nên lặp lại hai lần! Tạ Phi tự dưng thấy phiền não, tên này cứ đem chữ phu nhân phu nhân treo bên miệng cũng không biết rốt cuộc là thật tâm hay giả ý.


trướctiếp