Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

Chương 1: Trở lại


trướctiếp

(Hệ thống) Hảo hữu Mộ Nha của ngài đã đăng nhập trở lại sau ba trăm ngày vắng bóng, xin hỏi có muốn gửi lời chào thân thiết đến ngài ấy hay không?

Dòng nhắc nhở đột ngột từ hệ thống làm mấy chục người chơi đang tưng bừng chém gió trên kênh công hội đồng thời ngây ngẩn mất một lúc.

Mộ Nha? Một acc mới chỉ có ba mươi cấp, này là tên nào nhỉ? Từ khi nào mà trong danh sách hảo hữu của họ còn tồn tại một nhân vật thần kì như thế này cơ chứ?

Dòng nhắc nhở gửi tới thông qua giao diện tin nhắn riêng, bởi vậy có người bắt đầu thăm dò tin tức ở trên kênh bang hội, hỏi ra mới biết -- Gần như tất cả mọi người trong công hội bọn họ đều thêm hảo hữu với acc Mộ Nha này, mỗi người ở đây đều nhận được dòng nhắc nhở tương tự, khổ nỗi lại không có ai nhớ ra được vị Mộ Nha này là nhân vật nào cơ chứ. Bởi vậy nên, toàn công hội của bọn họ dành ra ba phút để mặc niệm cho dung lượng não của bản thân mình. Mẹ nó, cho chút ấn tượng cái coi nào!

Bên kia, công hội nào đó đang tổ chức đại hội mặc niệm kiểm điểm đoàn thể, bên này, một người chơi nhân vật dược sư có tên gọi là Mộ Nha mặc trên người bộ trường bào màu xanh, trên lưng cõng giỏ thuốc bằng trúc đang chạy khỏi khu vực Tân thủ thôn, dáng chạy phiêu dật, trường bào tung bay trong gió, tóc đuôi ngựa lắc lư, có thể nói là phong tình vạn chủng.

Người ngồi trước máy tính điều khiển nhân vật này chính là ông chủ trẻ tuổi tài cao của Văn hóa Huyền Hải tên là Tạ Phi. Trên giao diện màn hình, nhân vật Mộ Nha đi được một đoạn thì dừng lại một hồi, góc nhìn của nhân vật bị chuyển đổi không ngừng để có thể ngắm nhìn được phong cảnh xung quanh, không đánh quái, cũng chẳng hái thuốc, vốn đoạn đường chỉ cần ba phút để hoàn thành cứ vậy bị kéo dài tới tận mười phút đồng hồ.

Tạ Phi vừa nhìn vừa nghĩ: Đã vài năm không chơi lại game này, hôm nay vừa mới đăng nhập lại nên vẫn có cảm giác xa lạ, không được tự nhiên cho lắm. Lại nhìn xuống giao diện kỹ năng góc dưới màn hình, Game đã update phiên bản mới nhiều lần, tất cả kỹ năng của nhân vật đều có sự thay đổi khá lớn. Đúng thật là, vật còn người mất, không biết bản thân mình còn đăng nhập lại game này làm chi nữa? Đúng vậy, rốt cuộc vì đâu mà tự dưng bản thân lại tâm huyết dâng trào, lấy cái thẻ game từ chỗ thằng em trai nhà mình chỉ để lên game hồi tưởng qua khứ rồi buồn thương một trận như thế này nhỉ? Này, chẳng nhẽ bản thân cậu đã đến nỗi cảm thán nhân sinh như ông cụ non vậy rồi hả?

Không, không, Tạ Phi lắc mạnh đầu, nhanh chóng đem cái suy nghĩ đáng thương đó vứt ra khỏi tâm trí, nhanh chóng vực dậy tinh thần tiếp tục thao tác nhân vật Mộ Nha tiến về phía trước, thế nhưng vừa bước lên được vài bước, sau đó thì, cậu đi không nổi nữa rồi.

Một dàn thi thể chất đống nằm ngổn ngang chắn mất lối đi của cậu, thật đúng là chói lòa mắt chó. Đây là một lối đi nhỏ hẹp, xung quanh vô cùng yên tĩnh, không gió không mưa bầu trời quang đãng, ánh mặt trời chiếu sáng khắp vùng. Lẽ nào địa phủ rốt cuộc cũng đã bất mãn với hoàn cảnh sống quanh năm âm u ẩm ướt bển dưới, nên phái cư dân dưới đó lên đây phơi nắng tập thể hả? Một màn phản khoa học, phản xã hội đó làm Tạ Phi ngây ngẩn quên luôn thao tác nhân vật của mình. Nếu là cậu của trước đây, thấy cảnh này sẽ không nói một lời mà trực tiếp dẫm đạp lên đống thi thể đó mà qua, hoặc có lẽ tâm tình tốt còn có thể quay lại dẫm đạp thêm vài lần nữa rồi mới đi qua, nhưng cậu của hiện tại vừa mới thương cảm một hồi nên Tạ Phi cũng không có tâm trạng quan tâm đến nó, vậy nên, cậu quyết định di chuyển qua đi đường vòng.

Nhưng vòng qua vòng lại, Tạ Phi bỗng phát hiện những thi thể nằm kia có điểm quen mắt -- Đương nhiên là không phải thấy cái hình dáng nhân vật quen mắt, phải nói đa số thiết kế hình dáng nhân vật trong game đều giống nhau. Cảm giác quen mắt chính là cái tên bang hội trên đỉnh đầu mấy cái acc nọ 'Nhược Thủy Tam Thiên', cậu nhớ hình như mình từng thấy nó ở đâu rồi ý nhỉ....... Tạ Phi nhanh chóng mở giao diện nhân vật của bản thân ra nhòm, không sai, trên thanh công cụ bang hội nhân vật của mình cậu liền có thể nhìn thấy một cái tên giống y hệt.

Acc Mộ Nha này là thằng em trai vô lương tâm nhà cậu đưa cho, nguồn gốc cụ thể ra sao, trong acc thêm hảo hữu những ai, gia nhập cái bang hội nào Tạ Phi hoàn toàn không hiểu rõ. Này đúng là, vừa mới rời khỏi Tân thủ thôn liền gặp chuyện khó đỡ như thế sao.

Hỏi: Sau khi bạn xin nghỉ phép dài hạn rồi ngày đầu tiên đi làm trở lại, bỗng phát hiện tập thể nhân viên toàn công ty đang nằm phơi xác trong văn phòng làm việc thì nên làm sao?

Tạ Phi đáp: Tự vẫn chết theo.

Nhưng Tạ Phi không đời nào có tinh thần cách mạng đó, vậy nên cậu dựa theo trong trí nhớ đào ra kĩ năng 'hồi sinh' của nhân vật này, cứu sống một cỗ thi thể trong số những thi thể kia.

Đại Thấp Huynh còn đang bận rộn nước miếng tung bay trên kênh bang hội, không chút quan tâm hiện trạng bản thân đã chết ngắc ở trên đường, bộ dáng lại chẳng hề đẹp đẽ chút nào. Trên thực tế thì người bang hội bọn họ đều đang phơi xác tại nơi đây, nguyên nhân là do tất cả người trong bang hội bỗng dưng nhận được lời nhắc nhở thắm thiết từ hệ thống khi đang tổ chức đánh boss dã ngoại, boss vô tình bị ngó lơ mà vì yêu sinh phẫn hận, liên hoàn sát chiêu vung lên, đem quần chúng nơi này ngược đãi đến thê thảm, chết đến không thể chết thêm một lần nào nữa.

Cho nên mới nói, đắc tội ai cũng không nên đắc tội ngài boss có trái tim thủy tinh mỏng manh dễ vỡ như thế này mà.

Nhóm người này nói chuyện nói tới nghiện luôn, sau khi tiếp tục ngó lơ boss, cũng ngó lơ luôn cái hoạt động xếp hàng phơi xác phi pháp của đoàn đội nhà mình, không hề hay biết bản thân đã dọa khóc biết bao nhiêu là người qua đường bất hạnh.

Đại Thấp Huynh đang nói tới nhiệt huyết sôi trào thì bỗng phát hiện bản thân mình được cứu sống dậy nè, anh ta vội vã điều chỉnh góc nhìn của nhân vật, đó là... Mộ Nha!

Xem đi! Kẻ đầu sỏ gây họa làm chúng ta mất tập trung dẫn tới toàn quân bị tiêu diệt, xếp hàng phơi xác đã xuất hiện rồi này! Đại Thấp Huynh vừa dứt lời trên kênh bang hội, đã làm chấn động tinh thần của tất cả những người đang có mặt tại đây, bởi vậy từng cỗ thi thể nhanh chóng tản phát ra luồng sáng bạch quang thần thánh, sống lại rồi! Tất cả bọn họ đều sống lại rồi!

Mặc dù Mộ Nha đã lâu chưa vào lại game, nhưng cũng phải giật mình suy nghĩ, game này còn có thể chơi như vậy nữa hả? Chỉ trong cái chớp mắt thì cả đống thi thể bỗng dưng liền nhảy nhót sống lại, vừa mới đứng lên liền kề vai sát cánh tụ tập lại cùng một chỗ, mấy chục đôi mắt đồng thời nhìn về phía cậu, trên đầu nhân vật cũng không ngừng nhảy ra các loại khung chat hình bong bóng.

Mẹ nó, phơi nắng phơi ra bệnh luôn rồi hả?! Thi thể biến thành bóng bóng phát tán ra như trong chuyện cổ tích hử?!

(Gần) Nhược nữ tử: Ngươi là ai?! Nhanh nhanh khai rõ!

(Gần) Cà sa như hỏa: Ngươi trà trộn vào danh sách hão hữu của lão nạp từ khi nào, nói mau, nếu không lão nạp thu phục ngươi!

(Gần) Ngẫu Nhĩ Quân: Ngươi ngẫu nhiên nói một chút đi mà~~~~

(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Ngẫu nhĩ quân không được bán manh! bán manh vô sỉ!

(Gần) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Nhanh~~~ trả~~~lời~~~

(Gần) Nhược nữ tử: Chú ý thống nhất mặt trận a, các đồng chí không được bại lộ bản tính!!!!!!

......


trướctiếp