[Vong Tiện] Di Lăng Lão Tổ Đi Đòi Tiền

Chương 2


trướctiếp

"A? Kim Quang Dao nói thế sao?"

Quả nhiên không hổ là người làm được chức vị tiên đốc. Một đời kia bị vạn quỷ phản phệ, Ngụy Vô Tiện chưa từng xem nhẹ Kim Quang Dao. Y còn từng nói với Giang Trừng rằng Kim Quang Dao người này rất biết nhìn thấu lòng người. Nếu không phải trong lời nói của Kim Quang Dao hiện tại là đang hiến kế cho người đối phó bản nhân Di Lăng Lão Tổ... thì y vẫn như cũ cảm thấy đây là một kỳ nhân.

"Ngụy Vô Tiện người này nặng nhất là ân nghĩa, còn khắc gia phong hiệp nghĩa của Giang Thị vào xương cốt. Nếu thực sự là y sẽ không đẩy tỷ đệ Ôn Tình ra như vậy. Hiện giờ Ôn Tình, Ôn Ninh không xuất hiện cũng là bình thường. Nguyên bản chúng ta cũng không chờ mong bọn họ xuất hiện. Cùng lắm là một bút chuẩn bị thôi. Truyền ra lời vốn là muốn cho Quỷ Tướng Quân và Ôn Tình nghe.

Theo sự kiện nguyên bản trước đây, Ngụy Vô Tiện cực kỳ tin tưởng hai người này, cho nên lại càng dễ khống chế. Diệu thủ Ôn Tình vì không muốn liên lụy Ngụy Vô Tiện và tộc nhân, có lẽ thật sự sẽ nguyện ý đến. Hiện giờ chưa tới, vậy chỉ có hai kết quả. Một là Ôn Tình chắc là hiểu được bọn họ dù có tự tìm đường chết, chúng ta cũng không buông tha cho Ngụy Vô Tiện cùng một mạch tộc nhân Kỳ Hoàng. Hai là Ngụy Vô Tiện ngăn bọn họ.

Ngụy Vô Tiện là người thông thấu, cũng thực sự là buồn cười tới kỳ diệu, vô cùng thiện lương tin tưởng Giang Gia không nguyên tắc. Cố tình Vân Mộng Giang Thị lại không muốn bảo hộ y. Không cần biết là bọn họ ý đồ quyết liệt ban đầu là thật hay là giả, hiện tại chỉ có thể là thật sự quyết liệt. Ta tin tưởng Ngụy công tử tuyệt đối sẽ không nói lời cùng bách gia là địch. Một mạch Kỳ Hoàng cùng lắm chỉ có một đám người già, phụ nữ, trẻ em. Nếu y thực sự có tâm muốn xưng bá thiên hạ, cùng bách gia là địch, thật cũng không cần lui vào một góc địa giới Loạn Táng Cương, Di Lăng. Nhưng Giang tông chủ có lẽ là không muốn đổ không tiền đồ của Giang Thị, cho nên mới rải ra cái ngôn luận như vậy, làm cho Ngụy Vô Tiện không thể kết nối với gia tộc khác, chỉ có thể dựa vào Giang Thị.

Có lẽ bản thân Giang tông chủ ghen tị đối với Ngụy Vô Tiện, cố tình không muốn cho y bất kỳ phần thưởng hay thanh danh tốt đẹp gì. Chuyện này tựa như cố tình bôi đen, bức tử công thần. Đương nhiên, Giang tông chủ không cảm thấy như vậy. Hắn giống Tử Tri Chu mẹ hắn, luôn là tự thôi miên, đổ tội lên đầu người khác, kiên định tin tưởng vững chắc là Ngụy Vô Tiện thực xin lỗi hắn. Người như vậy rất dễ lợi dụng. Dùng làm con dao đối phó Di Lăng Lão Tổ không thể tốt hơn."

Kim Quang Dao còn nói rất nhiều. Kiêm Quang Thiện nghe mấy lời này, mặt mày hớn hở, không nói hai lời liền lựa chọn dùng kế sách. Kim Quang Dao hướng về người của Lam Gia, Nhiếp Gia, tỏ vẻ Kim Quang Thiện yêu thương đứa con trai trưởng, lại thống hận đầu sỏ gây tội không đến nhận tội. Trong lòng căm phẫn, thỉnh cầu hai vị nghĩa huynh nhìn phân thượng kết nghĩa giúp hắn làm chủ cho vị phụ thân đáng thương.

Sau đó, hai nhà Lam Nhiếp tự nhiên là cũng đưa một số ít tu sĩ đến Kim Lân Đài. Nhưng thật ra cộng hết lại còn chưa đủ để lên Loạn Táng Cương, can thiệp vào chuyện Ngụy Vô Tiện. Mà hai nhà này cũng chưa thực sự muốn nhúng vào sâu như vậy. Nhưng mà Kim Lân Đài còn chưa tới, liền đã nghe được phong thanh cái gì đó "Di Lăng Lão Tổ" nghe động tĩnh, phát rồ sai thủ hạ, quỷ binh, quỷ tướng giết sạch sẽ đám tu sĩ này rồi. Không một người sống. Bên trong còn có thi thể mặc gia bào Kim Tinh Tuyết Lãng.

Chuyện này không được. Đây là Di Lăng Lão Tổ thực sự muốn chơi đúng không! Không nói tới hai nhà Lam, Nhiếp phẫn nộ. Người trong Tiên Môn Bách Gia cũng cảm thấy bất an, lo sợ Di Lăng Lão Tổ phát cuồng. Giống như trên Kim Lân Đài kia, y ngồi ở nhà, phái quỷ binh, quỷ tướng đi giết người, xong rồi nghênh ngang bỏ đi.

Có thể chịu sao?

Không thể?

Vì thế đoàn người lại tập kết ở Bất Dạ Thiên. Kim Quang Thiện dõng dạc nói ra mấy lời không khác gì đời trước. Chỉ kém duy nhất là tro cốt của hai tên Ôn Thị dư nghiệt thôi. Đương nhiên, kỳ thật cũng chỉ có tro cốt của một mình Ôn Tình.

Tiếp theo đó là chuyện luyện thi tràng cùng với Kim Gia mời chào nhóm quỷ tu đầu quân, khống chế các loại hung thi, quỷ vật, v.v.. Chiến đấu với đám người không biết là ba nghìn hay năm nghìn này. Dĩ nhiên, không có Âm Hổ Phù, lực sát thương cũng không lớn như vậy, nhưng mà cũng tuyệt đối không nhỏ.

Đương nhiên là không ít người chết trên tay những quỷ vật đó, cũng không ít người bị người khác hạ độc thủ. Tóm lại là bách gia thương vong trầm trọng.

Ngụy Vô Tiện cũng không phải không nghĩ tới việc phái quỷ binh thủ hạ cứu nhóm tu sĩ Nhiếp, Lam bị lừa. Nhưng mà những quỷ vật y phái ra bên ngoài Loạn Táng Cương làm việc cũng không mạnh như vậy. Làm chỉ điểm, tai mắt còn có thể. Nhưng nếu phải cứu những người này từ tay đám hung thi luyện từ người sống trong sân Kim Gia ra thì nhất định là phải hy sinh chúng nó. Mà còn chưa chắc là có thể thành công.

Làm chuyện không tốt, cứu người không có lòng, thực giống như tự chụp cái nồi lên đầu. Nếu cứu hay không cứu, kết quả cũng giống nhau, còn làm cho lực lượng bảo hộ người nhà bị suy yếu đi. Vậy y đi làm cái chuyện cố sức không lấy được lòng này làm cái gì?

Nếu thả quỷ vật chân chính từ Loạn Táng Cương ra, dĩ nhiên là có thể cứu được những người này. Nhưng cùng một loại đạo lý đó, người được cứu sẽ còn nói y tự biên tự diễn.

Hơn nữa, chuyện y cần làm ở trên Loạn Táng Cương còn chưa xong, còn cần chúng nó hỗ trợ. Có thể bảo vệ người nhà, kiếm tiền nuôi gia đình hay không toàn là nhờ vào tin tức từ chúng nó. Cái loại mua bán đội quần lên đầu còn thấy mệt này... y làm không được.

Kiếp trước, Di Lăng Lão Tổ bị cha mẹ ân cần, dạy bảo, làm gương tốt, để lại các loại quan niệm ấn tượng thật sâu trong đầu. Nhưng giờ đã khác rồi. Y cũng không còn gặp người chuyện không may đều phải nhúng vào. Đương nhiên, nếu việc phát sinh trước mặt y, y vẫn sẽ ra tay. Nhưng nếu không ở trước mắt, y sẽ cân nhắc hậu quả. Nếu quả rất nghiêm trọng đến không thể không thừa nhận, vậy lạnh lùng ngồi một bên nghe chuyện xưa là được rồi. Chỉ cần làm tốt việc trong khả năng của bản thân thôi. Ngồi nghe một bên, ngay cả lúc nghe được sư tỷ Giang Yếm Ly như trước bị đưa lên Bất Dạ Thiên, bị người ngộ sát như kiếp trước, y cũng chỉ trầm mặc chớp mắt một cái. Trải qua ba đời, tình cảm của y đối với người vừa như chị, vừa như mẹ này đã phai nhạt rồi. Nguyên bản y cũng còn chôn trong lòng một tia chấp niệm nàng vì y chắn kiếm, trong một khắc này đã tan thành thinh không.

Vì sao? Ngụy Vô Tiện không biết. Có thể là bởi vì mặc dù không có y, sư tỷ vẫn như kiếp trước rơi vào trong kết cục đó. Có thể là bởi vì y hiểu, cho dù không có y, sư tỷ ở trong cái vũng bùn Kim Gia kia tuyệt đối là không sống lâu được. Có lẽ là... rõ ràng sớm hiểu được Kim Gia là vũng bùn không muốn nàng bước vào. Nhưng rõ ràng là hôn ước đã không còn, nàng vẫn bị người tùy ý dỗ dành một chút liền không một chút do dự lao vào trong lòng người. Giang Trừng mặc dù không hiểu được nàng ở Kim Gia lâm vào trong nguy hiểm thế nào, nhưng thực sự bản thân hắn có phản đối rồi. Nhưng là, cũng không biết sư tỷ bị người tính kế hay là vô tình mà đã có thai trước hôn kỳ, không thể không lập gia đình. Sư tỷ... Không. Hẳn là Giang cô nương đi. Nàng nguyên bản có thể tránh hết những chuyện này. Nhưng mà Giang Trừng không cản nàng được. Y lại càng không có lập trường để cản. Dù sao y cũng chỉ là người ngoài thôi. Cái chết của nàng có thể đoán được. Co dù Kim Tử Hiên không chết ở trong Cùng Kỳ Đạo, cho dù nàng không bị người lừa chạy lên Bất Dạ Thiên. Hai vợ chồng bọn họ vẫn sẽ chết vào trong nội đấu của Kim Gia, tuyệt không ngoài ý muốn. Trừ phi...

Trừ phi Kim Quang Dao nguyện ý, thiệt tình, thiệt lòng, cam tâm tình nguyện vì bọn họ mà ra tay hộ giá, hộ tống.

Đáng tiếc...


trướctiếp