Alpha Mạnh Mẽ Bỗng Nhiên Đột Phát Hội Chứng Hóa Cún

Chương 13: Là ai trộm quần áo?


trướctiếp

Sáng sớm hôm sau, quản gia gọi người đến khiêng chiếc giường đơn đi.

Vẻ mặt mấy anh công nhân lắp đặt hoang mang vô cùng.

Không phải hôm qua mới chuyển đến thôi à? Chủ cái nhà này sao kỳ quặc thế.

Có hành động thất thường như vậy, nhớ đến cái cửa phòng tan nát ngày hôm qua, rồi lại nhớ đến cách đây không lâu cái biệt thự này cũng tan tành y như vừa mới bị cướp đột nhập...

Bọn họ không khỏi suy đoán, hình như mấy đại gia tinh thần đều có hơi không được bình thường cho lắm ha, thế nên ánh mắt lúc nhìn sang Ôn Mộ còn chất chứa lòng cảm thương bao la.

Bé chim hoàng yến này thật tội nghiệp làm sao.

Ôn Mộ bị nhìn đến nỗi hai tai đỏ bừng.

Chuyện này, chuyện này đúng là kỳ thật, không thể trách người khác suy nghĩ nhiều được.

Sáng nay lúc tỉnh dậy, Bùi tổng lại đang nằm trên giường của cậu, lần này cái giường chỉ là giường một mét dành cho một người thôi, cho nên cơ thể hai người gần như là áp sát vào nhau.

Ôn Mộ lúng túng dịch người sang bên cạnh, động tác cẩn thận từng li từng tí một, nhưng mà vẫn đánh thức Bùi Thư Thần.

Bùi Thư Thần hình như cũng rất lúng túng, ngay lập tức vén chăn xuống giường.

Ôn Mộ lo lắng hỏi: "Bệnh mộng du của ngài có cần phải đi bệnh viện khám không?"

Bùi Thư Thần nói không cần, giọng điệu hiếm thấy ôn hòa cực kỳ.

Diễn biến xảy ra sau đó chính là dì quản gia dẫn người đến khiêng giường đi.

Nói cách khác, đêm nay... cậu sẽ ngủ cùng một cái giường với Bùi tổng.

Mặc dù từ ngày đầu tiên chuyển đến cậu đã ngủ chung với Bùi Thư Thần rồi, nhưng mà khi Bùi Thư Thần trèo lên giường thì cậu vẫn luôn ngủ say, mơ mơ màng màng có biết cái gì đâu, còn từ bây giờ lại khác, cậu sẽ phải ngủ chung một cái giường với Bùi Thư Thần trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo.

Nghĩ đến đây, vành tai Ôn Mộ lại càng đỏ dữ hơn.

Nhưng cũng không như hồi đầu cảm thấy thấp thỏm lo sợ, giờ cậu đã biết Bùi Thư Thần như vậy là do bị mộng du rồi. Hơn nữa đối phương rõ ràng chỉ coi cậu là thế thân thôi, cho nên sẽ không làm gì cậu đâu.

Thậm chí... cậu còn rất thích được ngủ chung với Bùi tổng.

Có cảm giác vô cùng yên tâm, vô cùng chân thật.

Mấy ngày nay cậu đã bổ sung rất nhiều kiến thức về ABO, trong lòng biết rõ lý do, ấy là vì cậu và Bùi Thư Thần có độ phù hợp tương đối cao.

Mà Ôn Mộ cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Quan điểm của cậu và Bùi Thư Thần không hẹn mà giống nhau, là người đến từ một thế giới không có yếu tố ABO, Ôn Mộ nghĩ tình yêu là sự hấp dẫn giữa hai linh hồn đối với nhau, tin tức tố phù hợp thì cũng tốt đó, nhưng cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.

(*dệt hoa trên gấm: chỉ hành động bày vẽ, không mang đến nhiều ý nghĩa thực tế)

Trên thế giới này, có thể có vô số người sở hữu độ phù hợp tin tức tố cao với bạn, nhưng chỉ tồn tại duy nhất một người, là người mà cho dù họ có đang ở xa đến đâu, bạn cũng muốn bất chấp tất cả chạy tới bên cạnh người đó.

Tuy cậu cũng thèm tin tức tố của Bùi Thư Thần thật, nhưng để mà thích Bùi Thư Thần chỉ vì lý do đó thôi, Ôn Mộ cảm thấy chắc chắn là không thể nào rồi. Bọn họ hấp dẫn lẫn nhau bởi do tin tức tố, đến lúc tách xa nhau ra cũng không hề cảm thấy nhớ nhung gì cả, cho nên tin tức tố chỉ khiến bọn họ bị thu hút mà thôi, không phải là tình yêu thực sự.

Nói một cách thực tế hơn thì là, giữa hai Alpha hoặc hai Omega không tồn tại chuyện hấp dẫn tin tức tố lẫn nhau, thế nhưng trên thế giới này vẫn có rất nhiều cặp đôi AA và OO đó thôi.

Bùi Thư Thần cũng giống như vậy. Tình cảm của hắn dành cho Cố Trì Thanh sâu sắc biết bao, nếu như Cố Trì Thanh có thể chấp nhận ở bên một Alpha thì thật tốt, Ôn Mộ nghĩ.

Đáng tiếc rằng chuyện tình cảm không thể chỉ đến từ một bên.

...

Lúc ban ngày hết suy nghĩ đến củng cố tâm lý nhiều như vậy, Ôn Mộ còn nghĩ rằng tới lúc đi ngủ cậu nhất định có thể thản nhiên mà chấp nhận.

Nhưng mà đến lúc nước dâng đến chân rồi, cậu liền hiện nguyên hình.

Lúc đi vào phòng ngủ của Bùi Thư Thần còn bước cùng chân cùng tay, ánh mắt thì né tránh, nói chuyện thì lí nha lí nhí y như tiếng muỗi kêu.


trướctiếp